Lời nhắn từ diễn đàn:Nếu bạn là thành viên của 4rum, hãy đăng nhập và tận hưởng cảm giác được sống trong 4rum thực sự của bạn! còn nếu bạn là khách viếng thăm, bạn cũng có thể register để đăng ký đc acc trên 4rum, sau đó hãy vào mail mà bạn đã dùng để đăng ký, kích hoạt tài khoản! và bây h, bạn đã là thành viên của 4rum chúng tôi rồi đấy!
Chú ý:trước khi đăng ký bạn nên vào mail của mình trước để tránh nhầm lẫn giữa @yahoo.com và @yahoo.com.vn! Nếu giao diện mail của bạn là tiếng việt thì mail của bạn là @yahoo.com.vn và ngược lại! Nhiều thành viên khi đăng ký 1 acc trên 4rum thường phàn nàn về việc mail ko nhận đc thư kích hoạt! Vì thế ban quản lý chúng tôi phải nói rõ trc cho những thành viên mới vào 4rum!


Join the forum, it's quick and easy

Lời nhắn từ diễn đàn:Nếu bạn là thành viên của 4rum, hãy đăng nhập và tận hưởng cảm giác được sống trong 4rum thực sự của bạn! còn nếu bạn là khách viếng thăm, bạn cũng có thể register để đăng ký đc acc trên 4rum, sau đó hãy vào mail mà bạn đã dùng để đăng ký, kích hoạt tài khoản! và bây h, bạn đã là thành viên của 4rum chúng tôi rồi đấy!
Chú ý:trước khi đăng ký bạn nên vào mail của mình trước để tránh nhầm lẫn giữa @yahoo.com và @yahoo.com.vn! Nếu giao diện mail của bạn là tiếng việt thì mail của bạn là @yahoo.com.vn và ngược lại! Nhiều thành viên khi đăng ký 1 acc trên 4rum thường phàn nàn về việc mail ko nhận đc thư kích hoạt! Vì thế ban quản lý chúng tôi phải nói rõ trc cho những thành viên mới vào 4rum!
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Lịch sử các câu lạc bộ

Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Lịch sử các câu lạc bộ

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:15 am

Lịch sử ác câu lạc bộ giải ngoại hạng Anh
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Liverpool

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:17 am

Lịch sử các câu lạc bộ  220px-76693565_b44605f726_2
Anfield, sân nhà của câu lạc bộ Liverpool

Liverpool F.C. được thành lập sau một cuộc tranh chấp nhiều mặt giữa Uỷ ban Everton và John Houlding, chủ sở hữu khu đất ở Anfield và chủ tịch của Everton. Câu lạc bộ Everton được thành lập và chơi ở Anfield từ năm 1884 tới 1892. Nguyên nhân leo thang tranh chấp là khi các chủ đất liền kề muốn chạy một con đường mặc dù khán đài chính vừa được xây dựng. Khác biệt cơ bản nổi lên trong việc câu lạc bộ nên hoạt động như thế nào khi các câu lạc bộ có ý định mua toàn bộ khu đất ở Anfield. Houlding bị cáo buộc đối vì động cơ lợi ích tài chính cá nhân. Everton đã được chơi tại Anfield cho tám năm tách khỏi Houlding và Anfield di chuyển đến một sân vận động mới tại Goodison Park.
Câu lạc bộ Liverpool đã được thành lập bởi Houlding và chơi tại Anfield đang bỏ trống. Tên ban đầu là được Everton F.C. and Athletic Grounds, Ltd, hoặc Everton Athletic cho ngắn, nhưng nó đã được thay đổi thành Liverpool FC vào tháng 6 năm 1892 khi Liên đoàn bóng đá Anh từ chối công nhận cái tên Everton.
Đội bóng vô địch giải Lancashire League trong mùa giải đầu tiên của họ, và sau đó đã được lên chơi ở giải hạng hai trong mùa giải sau đó. Họ vô địch giải đấu và được thăng hạng lên hạng nhất. Họ vô địch lần đầu tiên vào mùa giải 1900-01, và vô địch lần nữa vào mùa giải 1905-06. Họ vào tới trận chung kết cúp FA vào năm 1914 nhưng thua 1-0 trước Burnley. Câu lạc bộ vô địch hai năm liên tiếp vào các mùa giải 1921-22 và 1922-23, nhưng sau đó câu lạc bộ không vô địch danh hiệ nào tới mùa giải 1946-47 khi họ vô địch giải quốc gia lần thứ năm. Câu lạc bộ vào đến trận chung kết cúp FA vào năm 1950, nhưng thua Arsenal. Liverpool bị xuống hạng vào mùa giải 1953-54. Trong giai đoạn này họ đã phải chịu một trận thua 2-1 ở cúp FA trước đội bóng nghiệp dư Worcester City FC vào mùa giải 1958-59.
Không lâu sau kết quả đánh mất mặt này, Bill Shankly được bổ nhiệm làm huấn luyện viên và ông sa thải 24 cầu thủ. Ông cũng thay đổi một phòng ở Anfield ban đầu được dùng để khởi động thành một phòng mà các cầu thủ cùng huấn luyện viên có thể bàn bạc chiến thuật và uống trà. Shankly cùng các thành viên ban đầu của Boot Room gồm Joe Fagan, Reuben Bennett, và Bob Paisley bắt đầu cải tổ lại đội bóng.
Lên hạng nhất vào mùa giải 1961-62, và đội bóng vô địch giải này lần đầu tiên sau 17 năm vào mùa giải 1963-64. Một danh hiệu vô địch khác nữa đến vào mùa giải 1965-66, sau khi đội bóng vô địch cúp FA vào mùa giải trước đó. Đội bóng vô địch giải hạng Nhất và cúp UEFA vào mùa giải 1972-73 và cúp FA một năm sau; sau thành công này, Shankly rời đội bóng và được thay thế bởi trợ lí Bob Paisley. Paisley thậm chí còn giành được nhiều thành công hơn Shankly khi giúp đội bóng vô địch giải hạng Nhất và cúp UEFA vào mùa giải 1975-76, mùa giải thứ hai ông làm huấn luyện viên. Mùa giải sau đó họ bảo vệ thành công danh hiệu, vô địch Cúp châu Âu lần đầu tiên, nhưng thua trong trận chung kết cúp FA, bỏ lỡ cơ hội giành cú ăn ba. Liverpool bảo vệ thành công ngôi vô địch cúp châu Âu mùa giải sau đó, và họ vô địch giải nội địa lần nữa với số điểm 68-số điểm kỉ lục ở giải hạng Nhất Anh, chỉ để thủng lưới 16 bàn trong 42 trận. Trong 9 mùa giải Paisley dẫn dắt đội bóng, Liverpool vô địch 21 danh hiệu, bao gồm 3 chức vô địch cúp châu Âu, một cúp UEFA, sáu chức vô địch giải vô địch quốc gia và 3 Cúp liên đoàn. Danh hiệu duy nhất ông không giành được là cúp FA.
Paisley rời băng ghế huấn luyện vào năm 1983 và (cũng giống như Shankly đã làm) để lại chiếc ghế huấn luyện cho thành viên của Boot Room, trợ lí huấn luyện viên Joe Fagan. Liverpool vô địch 3 danh hiệu trong mùa giải đầu tiên Fagan tiếp quản: Giải vô địch quốc gia, cúp liên đoàn và cúp C1. Liverpool vào tới trận chung kết cúp C1 một lần nữa vào năm 1985. Trận gặp Juventus ở sân vận động Heysel. Trước khi trận đấu bắt đầu, một thảm hoạ đã xảy ra: Các cổ động viên Liverpool đã phá vỡ bức tường ngăn cách hai nhóm cổ động viên và tấn công các cổ động viên Juventus. Kết quả là bức tường bị đổ sập, giết chết 39 cổ động viên, chú yếu là người Ý. Trận đấu sau đó vẫn diễn ra và Liverpool thua 1-0. Các đội bóng Anh sau đó đã bị cấm thi đấu ở các giải đấu châu Âu trong 5 năm; Liverpool nhận mức phạt là 10 năm, sau đó được giảm xuống còn 6 năm. 14 cổ động viên của họ phải nhận mức án tù cho tội ngộ sát.

Fagan từ chức sau thảm hoạ và Kenny Daglish được bổ nhiệm trên cương vị vừa là huấn luyện viên vừa là cầu thủ. Trong quãng thời gian ông nắm quyền, đội bóng vô địch thêm 3 chức vô địch quốc gia nữa và 2 cúp FA, bao gồm một cúp ăn đôi vào mùa giải 1985-86. Thành công của Liverpool lại bị bao phủ bởi bóng đen sau thảm hoạ Hillsborough: trong một trận bán kết cúp FA gặp Nottingham Forest vào ngày 15 tháng 4 năm 1989, hàng trăm cổ động viên Liverpool đã bị dẫm đạp. 94 cổ động viên đã thiệt mạng vào ngày hôm đó; cổ động viên thứ 95 thiệt mạng trong bệnh viện 4 ngày sau, và cổ động viên thứ 96 thiệt mạng 4 năm sau đó. Sau thảm họ Hillsborough hính quyền đã phải tới kiểm tra về mức độ an toàn của các sân bóng. Theo như thông báo Taylor, một luật lệ đã được ban hành và mọi sân vận động chơi ở giải đấu vô địch nước Anh đều phải phải kín chỗ ngồi. Bản báo cáo cho biết lí do chính của thảm hoạ là do sự quá tải dẫn tới việc cảnh sát không thể kiểm soát được tình hình. Năm 1989 cũng chứng kiến Liverpool bị mất chức vô địch quốc gia một cách bất ngờ nhất kể từ khi giải đấu này ra đời khi mà câu lạc bộ đã mất danh hiệu bởi hiệu số bàn thắng thua vào đúng phút cuối của mùa giải trong trận thua trước nhà vô địch sau đó là Arsenal. Dalglish sau đó đã từ chức và thảm hoạ Hillsborough được cho là nguyên nhân chính khiến ông từ chức vào năm 1991. Ông được thay thế bởi cựu cầu thủ Graeme Souness. Ngoại trừ chức vô địch cúp FA vào năm 1992, Souness không giành thêm được thành công nào và bị thay thế bởi cựu thành viên Boot Room Roy Evans. Evans đạt được thêm một chút thành công: chức vô địch cúp Liên đoàn vào năm 1995 là danh hiệu duy nhất của ông. Một điểm sang nữa là chiến thắng 4-3 trước Newcastle United ở Anfield vào ngày 3 tháng 4 năm 1996 được đánh giá là trận đấu hay nhất của Premier League trong 10 năm. Gerard Houllier được bổ nhiệm là đồng huấn luyện viên vào mùa giải 1998-99, nhưng sau đó lên thay thế sau khi Evans từ chức vào tháng 11 năm 1998.
Trong mùa giải thứ hai ông nắm quyền Liverpool đoạt cú ăn ba gồm cúp FA, cúp liên đoàn và cúp UEFA. Ở mùa giải 2001-02, mùa giải mà Houllier phải thực hiện một ca phẫu thuật mổ tim, Liverpool về đích ở vị trí thứ hai sau Arsenal. Mùa giải tiếp theo đó họ không có được danh hiệu nào và Houllier được thay thế bởi Rafael Benítez. Đội bóng về đích ở vị trí thứ 5 ở mùa giải đầu tiên Benitez dẫn dắt nhưng lại vô địch cúp C1 sau khi đánh bại AC Milan 3-2 trên chấm luân lưu sau hiệp chính hoà 3-3. Mùa giải tiếp đó Liverpool về đích ở vị trí thứ 3 với số điểm kỉ lục 82 điểm - số điểm cao nhất mà họ giành được kể từ năm 1988. Họ vô địch cúp FA sau khi đánh bại West Ham United trên chấm phạt luân lưu sau khi hiệp chính kết thúc với tỉ số 3-3. Vào mùa giải 2006-07, đội bóng tìm kiếm những nguồn đầu tư mới và hai doanh nhân người Mĩ là George Gillet và Tom Hicks đã tới mua lại đội bóng với mức giá vào khoảng 218,9 triệu bảng. Mùa giải năm đó, họ cũng vào tới trận chung kết cúp C1, nhưng thua 2-1 trước AC Milan. Ở mùa giải 2008-09, Liverpool giành được số điểm cao nhất ở Premier League là 86 và về đích ở vị trí thứ nhì sau Manchester United.

Lịch sử các câu lạc bộ  220px-Shankley_statue
Bức tượng của cựu huấn luyện viên Bill Shankly bên ngoài Anfield
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Manchester United

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:20 am

Lịch sử các câu lạc bộ  ManUnited1905-1906
Đội Manchester United team vào mùa giải 1905/6. Họ đã giành ngôi á quân giải hạng nhì và được lên hạng

Những năm đầu (1878-1945)
Manchester United được thành lập năm 1878, mặc dù dưới một cái tên hoàn toàn khác - Newton Heath LYR (Công ty Đường sắt Lancashire và Yorkshire).
Một chút hoài nghi về ảnh hưởng của mình đối với cuộc chơi trong nước, thậm chí trên thế giới, những người công nhân trong khu đường sắt tại Newton Heath chỉ muốn hưởng thụ niềm đam mê của mình qua những trận đấu với đội bóng của những bộ phận khác của công ty đường sắt Lancashire và Yorkshire hay những công ty đường sắt khác.
Thật ra, khi Liên đoàn bóng đá Anh được thành lập năm 1888, Newton Heath không nghĩ rằng họ đủ khả năng để trở thành những thành viên sáng lập như những câu lạc bộ khác trong đó có Blackburn Rovers và Preston North End. Thay vào đó họ đã chờ đến năm 1892 mới bắt đầu bước vào cuộc chơi. Tuy nhiên, họ bắt đầu mùa bóng đầu tiên thật tệ hại, đứng cuối bảng và phải đá trận play-off với Small Heath (nay là Birmingham City) để trụ lại.
Đoạn phim được biết đến sớm nhất của Manchester United là trận thắng 2–0 tại Burnley vào ngày 6 tháng 12 năm 1902, quay bởi Mitchell and Kenyon.

Những năm sau đó, Newton Heath gặp rất nhiều khó khăn về tài chính, thậm chí khi bắt đầu bước vào thế kỷ 20, họ đã dự định giải thể đội bóng. Tuy nhiên, một ông chủ nhà máy bia ở địa phương, John Henry Davies, đã đứng ra cứu câu lạc bộ. Chuyện kể rằng John Henry Davies chỉ biết về tình hình khó khăn của đội bóng khi ông bắt gặp một con chó của đội trưởng Newton Heath, Harry Stafford.
Davies quyết định đầu tư vào đội bóng chỉ với mong muốn được điều hành nó. Điều này đã dẫn đến việc thay đổi tên của đội bóng, sau một vài lựa chọn như Manchester Central và Manchester Celtic bị từ chối, cái tên Manchester United đã ra đời vào cuối tháng 4 đầu tháng 5 năm 1902.
Nhân vật có ảnh hưởng tiếp theo đến với Manchester United là Ernest Mangnall, người được bổ nhiệm làm thư ký cho đội bóng vào tháng 9 năm 1903 nhưng được biết đến nhiều hơn như là huấn luyện viên đầu tiên của câu lạc bộ. Câu lạc bộ của Ernest Mangnall, cùng với những cầu thủ mới ký được như thủ môn Harry Moger và tiền đạo Charlie Sagar, đã kết thúc ở vị trí thứ ba giải hạng hai mùa giải 1903/04 và 1904/05.
Mùa giải tiếp theo, 1905/06, đã chứng tỏ là một trong những mùa giải vĩ đại nhất trong giai đoạn đầu của Manchester United. Hàng trung vệ với Dick Duckworth, Alex Bell và đội trưởng Charlie Roberts có công rất lớn khi đưa đội vào tới vòng tứ kết cúp FA, nhưng quan trọng hơn là đội bóng đã kết thúc mùa giải với vị trí thứ hai giải hạng hai. 12 năm sau khi bị xuống hạng, Manchester United đã giành lại được vị trí của mình trong nhóm đầu.
Để chào mừng chiến thắng trở lại giải hạng nhất, Mangnall đã ký hợp đồng với Billy Meredith từ đối thủ kình định cùng thành phố Manchester City. Còn được đặt biệt danh là Phù thuỷ Xứ Uên, Meredith đã từng dính vào một vụ sì-căng-đan bán độ tại Manchester City và bị đưa ra bán đấu giá cùng với 17 cầu thủ khác. Mangnall nhanh chóng quyết định và đã có được chữ ký của Meredith trước khi cuộc đấu giá bắt đầu
Sự gia nhập của cầu thủ chạy cánh này đã mang lại cảm hứng cho toàn đội - Meredith đã kiến thiết vô số bàn thắng cho Sandy Turnbull trong mùa giải1907/08 khi Manchester United đoạt chức Vô địch Giải bóng đá Anh (Football League Championship) lần đầu tiên.
Danh hiệu thứ ba được bổ sung vào bảng danh dự của câu lạc bộ là cúp FA, tại cuối mùa giải khốc liệt năm 1909. Manchester United đánh bại Bristol City 1-0 trong trận chung kết với bàn thắng của Sandy Turnbull.
Là nhà vô địch, năm 1908 Manchester United đã chơi trận đấu tranh cúp Charity Shield lần đầu tiên trong lịch sử của mình. Họ đã đánh bại đội đoạt cúp FA, Queen Park Rangers với tỷ số 4-0 nhờ vào một cú hat-trick của cầu thủ cùng họ với Sandy, Jimmy Turnbull.
Và như vậy chương đầu tiên trong lịch sử câu lạc bộ đã kết thúc trong tiếng tăm lừng lẫy, hứa hẹn nhiều thành tích hơn nữa trong giai đoạn tiếp theo, trong đó có việc chuyển sang một sân vận động mới, một thánh địa bất diệt đã ra đời – Old Trafford.
[sửa]Giai đoạn từ năm 1940 - 1949
Thế chiến lần 2 nổ ra đã đẩy lùi bóng đá ra khỏi suy nghĩ của mọi người suốt giữa những năm từ 1939 đến 1946. Nhưng thậm chí khi giải đấu vắng bóng, Old Trafford vẫn được chăm sóc một cách cẩn thận.
Vào ngày 11/3/1941, sân vận động đã bị trúng bom trong suốt thời kì Quốc Xã Đức tấn công. Sự tấn công đó đã phá hủy toàn bộ khán đài chính,phòng thay đồ của cầu thủ và những phòng chuyên dùng.. Sự tàn phá đó là một điều gây xúc động mạnh nhưng sự lạc quan đã đến ngay sau đó không lâu.
Một người đàn ông đã gia nhập vào Manchester United, người được coi là quan trọng nhất trong lịch sử của câu lạc bộ Manchester United - Matt Busby, Cựu cầu thủ của Manchester City và Liverpool .Ông đến "Quỉ đỏ" vào năm 1945 với một bản hợp đồng ngắn hạn 5 năm nhưng không ai có thể ngờ, ông là huấn luyện viên của Manchester United suốt 25 năm sau đó.
Busby không mất nhiều thời gian để xây dựng đội hình cũng như thể hiện trình độ của mình ,biến đổi một vài vị trí trong đó có cả những cầu thủ được coi là quan trọng trước đó. Ông cũng đã kiếm "bộ năm tiền đạo nổi tiếng" khi mua họ về trong cùng một thời điểm:Jimmy Delaney,Stan Pearson ,Jack Rowley, Charlie Mitten và Johnny Morris.
Tuy nhiên chữ kí quan trọng nhất mà Busby có được không phải là môt huấn luyện viên mà là một trợ lý huấn luyện viên, người mà ông đã gặp trong suốt chiến tranh và được nhận định như một cánh tay phải hoàn hảo, Jimmy Murphy. Bộ đôi này đã cùng nhau hướng tới mục tiêu đưa United trở thành một quyền lực của bóng đá Thế Giới.
F.A Cup cũng là chức vô địch đầu tiên mà câu lạc bộ có được kể từ lần vô địch giải hạng nhất vào năm 1911 và đó cũng là mục tiêu số một mà giờ đây các chàng trai của Matt Bushy đang hướng tới . Trong suốt năm mùa giải đầu tiên ở United,Matt Bushy đã mang về cho câu lạc bộ 2 trong bốn chiếc cúp quan trọng nhất và 4 trong nhiều chiếc khác (1449/1950). Busby và Murphy đã bước những bước đầu tiên trên con đường xây dựng một đội bóng tuyệt vời và tất nhiên trước tiên phải có sự thay đổi trong thành tích ở nội địa. Họ đã có một chút thành công khi kết thúc mùa giải ở vị trí thứ hai sau Liverpool mùa giải 1946/47, một vị trí cao nhất câu lạc bộ có được trong 36 năm đó cũng là lý do chính cho sự lạc quan để rồi đội bóng đã giành được chức vô địch cúp liên đoàn trong cùng năm.
Những chàng trai của United trộn lẫn giữa những tài năng địa phương và các cầu thủ đã khẳng định được mình, United đã có thành tích đầu tiên của họ trong năm tiếp theo khi họ đánh bại đội bóng Blackpool với Stanley Matthews, Stan Mortensen, Harry Johnston trong trận trung kết F.A Cup 1948. Đó là lần đầu tiên sau 39 năm đội bóng "Quỉ đỏ" trở lại với chức vô địch từ năm 1909.
Những thành tích tuyệt vời đã mang người hâm mộ trở lại với đội bóng - đã có hơn 1 triệu người đến xem đội thi đấu trong mùa giải 1947/1948, cùng với đó là sự thoát khỏi nợ nần. Chắc chắn các fan sẽ không phải chờ quá lâu để "sờ" vào được những chiếc cúp mà họ khao khát bấy lâu nay....
[sửa]Giai đoạn 1950-1959
Nếu mọi điều tốt đẹp phải kết thúc, điều đó hiển nhiên đúng với đội bóng dưới sự huấn luyện của Matt Busby .Sau hậu chiến,United đã có những thành công rực sáng vào thập niên 1950.
Sự bất đồng ý kiến về chiến thuật trong trận trung kết F.A Cup năm 1948 trong phòng thay đồ là một dấu hiệu không tốt đẹp cho sự tan rã chăng ? khi mà Johnny Morris rời Old Trafford đến Derby và Charlie Mitten mang tài năng của mình đến đất nước Nam Mĩ Colombia.Một vài người hâm mộ đã vô cùng lo lắng khi câu lạc bộ mất một số ngôi sao nhưng một vài khác trong số họ tỏ ra tin tưởng vào Bushy coi đó như một sự trung thành.
Kế hoạch tuyệt vời của người đàn ông Scotland đó là "những chàng trai trẻ cho tương lai",họ đã được chiêu mộ từ cuối những năm của thập niên 1940.Jackie Blanchflower và Roger Byrne là những cầu thủ trong lứa đầu tiên và họ đã được gán cho cái tên là "Babes" bởi một tờ báo trong trận ra mắt đầu tiên của họ vào mùa giải 1951/1952 ,United đã chiến thắng giải đấu quan trọng nhất (cúp hạng nhất cũ) lần đầu tiên kể từ năm 1911.
Byrne,21 tuổi ,đã tham gia các trận đấu quan trọng và tỏ ra thành công ,với 24 lần xuất hiện bao gồm 6 lần mà ghi được 7 bàn bên cánh trái ,anh trở thành một hậu vệ trái thật sự và là đội trưởng của United trong 4 năm từ tháng 2 năm 1954.
Trong hai mùa bóng liên tiếp 1955/1956 và 1956/1957 .Byrne đã được nâng chiếc cúp vô địch với tư cách là một thủ quân của một đội bóng trẻ tuyệt vời bao gồm những cầu thủ trưởng thành dưới sự huấn luyện của Bushy.Eddie Colman ,Mark Jones và David Pegg tất cả họ trở thành những người thường xuyên có mặt trong đội hình chính kể từ khi được đưa lên , sau một loạt chức vô địch ở F.A Cup dành cho lứa thanh niên bắt đầu vào năm 1953.
Không phải các tài năng đều là những cầu thủ do United đào tạo nhưng các huấn luyện viên của Man Utd tỏ ra hài lòng với những sự lựa chọn đúng đắn của họ :£30,000 với Tommy Tylor ,một tiền đạo từ Barnsley. Anh tỏ ra là một "chữ kí" xuất sắc khi tiếp tục có những bàn thắng cho cả câu lạc bộ và đội tuyển Anh .Một cuộc đầu từ tốt khác với thủ môn Harry Gregg đến từ Doncaster Rovers vào tháng 12 năm 1957.Với phí chuyển nhượng là £23,000, anh trở thành thủ môn đắt giá nhất lúc bấy giờ .Dường như ngay lập tức anh trở thành người chặn đứng các cú sút số một cho cả United và đội tuyển Bắc Ai-len.
Một tài năng trẻ xuất sắc khác cho cả câu lạc bộ và đội tuyển Quốc Gia Anh là Duncan Edwards. Một cầu thủ có sức mạnh,tài năng và sự trưởng thành mặc dù đang ở độ tuyển thiếu niên vì vậy Matt Bushy không thể nào mà không mang anh về United .Vào tháng 4 năm 1953 , anh trở thành cầu thủ trẻ nhất ở giải hạng nhất khi mới tròn 16 tuổi và 185 ngày. Một trận đấu đã cô đọng lại đượcmột đội hình Babes mới ,xuất sắc của Bushy nhiều nhất đó là trận gặp Arsenal trên sân Highbury 1/2/1958. Trước 63,578 khán giả MU đã đánh bại "những khẩu thần công" với tỷ số 5-4 từ những bàn thắng của Ewards,Taylor(2),Bobby Charlton và Denis Viollet.
Buồn thay,trận đấu tuyệt vời nhất trong lịch sử bóng đá Anh cũng là một trận cầu cuối cùng của một đội bóng xuất sắc trong lịch sử United.Từ Highbury, các cầu thủ đáp máy bay đi thi đấu ở giải vô địch Châu Âu để tham gia trận đấu ở vòng 2 gặp "Sao đỏ Belgrade" và tỷ số của trận đấu là 3-3
Chiến thắng 5-4 trước đó là sự thể hiện của một tập thể vững mạnh ,chuyến bay định mệnh trên bầu trời Munich diễn ra ngay sau đó ngày 6/2/1958 ,những tin tức về tai nạn thảm khốc bay về đã làm tăng lên nỗi buồn của thành Manchester..22 người đã mất bao gồm 7 cầu thủ là Byrne, Colman, Jones, Pegg, Taylor, Geoff Ben và Liam Whelan..cầu thủ thứ 8 là Duncan Edwards - đã không vượt qua khỏi chấn thương mặc dù đã được sự giúp đỡ nhiệt tình từ bệnh viên của nước Đức sau 15 ngày.
Sự đau buồn bao trùm lên câu lạc bộ,thành phố và các trận cầu trong một thời gian dài và dường như có một điều không thể tưởng tượng được rằng nếu United tìm được vinh quang sau thảm họa khủng khiếp.
Nhưng khi Matt Bushy không vượt qua được thương tích trầm trọng và phải có một cuộc điều trị lâu dài thì dường như United cũng có sự bấp bênh. Đội bóng được điều khiển bởi trợ lý huấn luyện viên Jimmy Murphy, họ đã vào được trung kết F.A Cup năm 1958. Họ đã bị thua trước Bolton Wnderers,12 tháng sau khi để thua Aston Villa cũng trong trận trung kết.

Lịch sử các câu lạc bộ  220px-Manchester_United_Badge_1960s-1973
Logo của Manchester United cuối thập niên 1960 đầu thập niên 1970

1969-1986


Logo của Manchester United cuối thập niên 1960 đầu thập niên 1970
United vật lộn sau khi thay thế Busby bằng Wilf McGuinness và Frank O'Farrell trước khi Tommy Docherty trở thành huấn luyện viên vào cuối năm 1972. Docherty, hay "the Doc", cứu United khỏi việc xuống hạng mùa giải này nhưng cuối cùng United bị xuống hạng vào năm 1974. Đội bóng thăng hạng ngay lập tức sau một mùa giải và vào đến trận chung kết FA Cup năm 1976, nhưng đã bị Southampton đánh bại. Họ vào đến trận chung kết FA Cup lần nữa vào năm 1977, đánh bại Liverpool F.C. và ngăn chặn đối thủ này giành được cú ăn ba đầu tiên trong lịch sử mà sau đó United giành được vào năm 1999. Mặc dù có được thành công như vậy và sự gần gũi với cổ động viên, Docherty bị sa thải không lâu sau trận chung kết vì mối quan hệ của ông với vợ một nhà vật lí trị liệu bị phát hiện.
Dave Sexton thay thế Docherty làm huấn luyện viên vào mùa hè năm 1977 và thực hiện lối chơi phòng thủ hơn. Phong cách này không được sự đồng tình từ phía người hâm mộ, họ vốn quen với lối bóng đá tấn công mà Docherty và Busby đã sử dụng, và sau khi không giành được một chiếc cúp nào Sexton đã bị sa thải vào năm 1981.
Ông được thay thế bởi Ron Atkinson người mà ngay lập tức đã phá vỡ kỉ lục giá chuyển nhượng ở nước Anh khi mua về Bryan Robson từ West Brom. Đội hình của Atkinson nổi bật với những hợp đồng mới như Jesper Olsen, Gordon Strachan bên cạnh những cầu thủ trưởng thành từ đội trẻ Norman Whiteside và Mark Hughes. United đoạt vô địch FA Cup vào các năm 1983, 1985 và tràn ngập khát vọng vô địch giải quốc gia vào mùa giải 1985-86 sau khi đã giành chiến thắng trong 10 trận đầu tiên và nhanh chóng dẫn trước đối thủ 10 điểm vào tháng 10. Đội hình sụp đổ sau đó và United kết thúc mùa giải ở vị trí thứ tư. Lối chơi đơn điệu tiếp tục ở mùa giải sau, và khi United đứng trước nguy cơ bị xuống hạng lần nữa, Atkinson bị sa thải ngày 5 tháng 11 năm 1986 với số tiền bồi thường 100.000 bảng Anh.
[sửa]Kỷ nguyên của Alex Ferguson (1986-1999)
Alex Ferguson thay thế Atkinson dẫn dắt đội và kết thúc mùa giải ở vị trí 11. Mùa giải tiếp theo (1987-88), United kết thúc ở vị trí thứ hai, với việc Brian McClair trở thành cầu thủ United đầu tiên sau George Best ghi được 20 bàn trong một mùa.
Tuy nhiên, United đi xuống vào năm 1989, với nhiều bản hợp đồng của Ferguson không được như sự trông đợi của người hâm mộ. Đã có sự suy đoán rằng Ferguson sẽ bị sa thải vào đầu năm 1990 nhưng chiến thắng tại vòng ba của FA Cup trước Nottingham Forest F.C. đã cứu vãn cả mùa giải và United đoạt vô địch FA Cup mùa này.
United giành chiến thắng tại Cúp các nhà vô địch Cúp quốc gia Châu Âu (European Cup Winners' Cup) vào mùa 1990-91, đánh bại nhà vô địch Tây Ban Nha Barcelona ở trận chung kết, nhưng ở mùa giải tiếp theo Manchester United để tuột chức vô địch giải quốc gia về tay địch thủ Leeds United. Trong lúc ấy vào năm 1991 câu lạc bộ được tung ra thị trường chứng khoán London với giá 18 triệu bảng Anh, do đó mang vấn đề tài chính của United ra trước công chúng, điều mà trước đó chưa từng xảy ra.
Vụ chuyển nhượng Eric Cantona vào tháng 11 năm 1992 mang đến cho United sức mạnh lớn, và họ kết thúc mùa giải 1992-93 với chức vô địch lần đầu sau năm 1967. Họ giành cú đúp (vô địch giải Ngoại hạng và FA Cup) lần đầu tiên vào mùa giải tiếp theo, nhưng huấn luyện viên huyền thoại đồng thời là chủ tịch câu lạc bộ Matt Busby mất vào ngày 20 tháng 1 năm 1994.
Ở mùa giải 1994-95, Cantona nhận án treo giò 8 tháng vì nhảy vào khán đài và tấn công một cổ động viên của Crystal Palace F.C.. Thua hai trận cuối cùng khiến cho United thành kẻ về nhì cả ở giải Ngoại hạng và FA Cup. Ferguson sau đó đã bán đi các cầu thủ chủ chốt và thay họ bằng các cầu thủ từ đội hình trẻ. Tuy vậy các cầu thủ trẻ, một vài trong số họ sau này nhanh chóng trở thành những cầu thủ nổi tiếng thế giới, đã thi đấu tốt một cách đáng ngạc nhiên và United giành cú đúp lần nữa ở mùa giải 1995-96.
Họ đoạt vô địch giải Ngoại hạng năm 1997, và Eric Cantona chia tay với sự nghiệp bóng đá ở tuổi 30, sớm hơn một vài năm so với phần lớn các cầu thủ khác. United khởi đầu mùa giải tiếp theo một cách suôn sẻ nhưng cuối cùng một loạt những chấn thương khiến họ về nhì cả giải Ngoại hạng Anh và FA Cup sau Arsenal F.C.
[sửa]Cú ăn ba (1998–99)
1998-99 là mùa giải thành công nhất trong lịch sử câu lạc bộ, Manchester United trở thành đội bóng Anh đầu tiên đạt được cú ăn ba - vô địch cả giải Ngoại hạng Anh, FA Cup và Champions League trong một mùa giải. Trận chung kết Champions League hết sức thú vị khi United bị dẫn 1-0 khi trận đấu chỉ còn 1 phút, tuy nhiên hai bàn thắng ghi được ở phút bù giờ đã giúp họ giành được chiến thắng từ tay Bayern München. Hai tiền vệ trung tâm chủ chốt của United, Roy Keane và Paul Scholes, không được dự trận đấu này vì bị treo giò. Sau đó Ferguson được phong tước hiệp sĩ vì những đóng góp cho bóng đá Anh.
Vụ chuyển nhượng tiếp theo được cho là vô cùng thành công của Sir Alex chính là việc đưa về sân Old Trafford Cristiano Ronaldo từ CLB Sporting Lisbon với giá chuyển nhượng 12 triệu bảng vào năm 2004.07-08 là mùa giải vô cùng thành công với Ronaldo và MU khi anh đưa MU tới cú đúp UEFA Champion League và Premier League bằng 42 bàn thắng của mình.Sau mùa giải 2008-2009 két thúc, sự lo sợ của các fan Mu đã đến, Ronaldo tới Real Madrid với giá chuyển nhượng kỉ lục, 94 triệu euro, nhận mức lương khổng lồ:200000 bảng/ tuần sau thuế.

Lịch sử các câu lạc bộ  200px-Alex_Ferguson
Alex Ferguson

Sau cú ăn ba (1999 - 2001)


Alex Ferguson
United đoạt vô địch giải Ngoại hạng các năm 2000 và 2001 nhưng báo giới cho rằng những mùa giải này là thất bại vì đã thi đấu không thành công tại Champions League. Ferguson sử dụng lối chơi thiên về phòng thủ nhiều hơn khiến United khó bị đánh bại tại châu Âu nhưng điều đó đã không thành công, United kết thúc mùa giải 2002 ở vị trí thứ 3. Họ giành lại chức vô địch ở mùa giải 2002-03, nhưng phong độ đi xuống khi Rio Ferdinand nhận án treo giò 8 tháng vì bỏ lỡ một buổi kiểm tra doping. Họ chỉ vô địch F.A. Cup năm 2004, tuy nhiên đã loại Arsenal F.C. (vô địch giải Ngoại hạng Anh mùa này) trên đường đến trận chung kết.
Mùa giải 2004-05 United tiếp tục thi đấu không thành công vì khả năng ghi bàn kém cỏi, và United kết thúc mùa giải chỉ với một phần thưởng an ủi caling cup và chỉ về thứ 3 ở giải Ngoại hạng. Lúc này mặc dù chơi hay hơn Arsenal trong trận chung kết nhưng United bị thua sau loạt penalty. Cuối mùa giải đó Malcolm Glazer mua lại câu lạc bộ và biến nó thành tài sản riêng của mình.
United mở đầu mùa giải 2005-06 không suông sẻ, với việc đội trưởng Roy Keane rời câu lạc bộ sau khi chỉ trích công khai đồng đội, và sau khi thi đấu tệ hại ở vòng bảng, lần đầu tiên sau hơn 10 năm họ không được dự vòng đấu loại trực tiếp UEFA Champion's League.
Nhưng 3 năm sau đó là quãng thời gian tuyệt vời của MU, giành 3 chức vô địch Premier League liên tiếp, 1 cúp Champons League sau chiến thắng nghẹt thở trước Chelsea(2007-2008), 1 cúp thế giới Các câu lạc bộ tại Nhật Bản(2008-2009) và những thành công trên thị trường chuyển nhượng. Nhưng điều đáng tiếc nhất là MU đã không bảo vệ được chức vô địch Champons League năm 2008-2009 trước Barcalona. Và đó cũng là trận đấu cuối cùng của Ronaldo với MU.
[sửa]Vụ tiếp quản của Malcolm Glazer
Vào ngày 12 tháng 5 năm 2005, Malcolm Glazer - một doanh nhân Mỹ - đưa ra lời đề nghị mua lại câu lạc bộ với giá khoảng 800 triệu bảng Anh (1.47 tỉ dollar Mỹ). Vào ngày 16 tháng 5, ông tăng lượng cổ phần của mình tại United lên 75% - một tỉ lệ đủ để đưa câu lạc bộ ra khỏi thị trường chứng khoán và trở thành tài sản cá nhân, đồng thời thông báo rằng điều đó sẽ được thực hiện trong vòng 20 ngày. Vào ngày 7 tháng 7, Glazer chỉ định các con trai là Joel, Avram và Bryan làm giám đốc, cùng lúc đó Sir Roy Gardner từ chức chủ tịch cùng với hai giám đốc khác.
Một vài người hâm mộ United bày tỏ sự lo lắng khi câu lạc bộ rơi vào tay Glazer đã để lại cho United khoản nợ 265 triệu bảng, họ lo rằng Manchester United sẽ không có tiền để cạnh tranh trên thị trường chuyển nhượng với Liverpool, Real Madrid hay Chelsea. Glazer khẳng định rằng Sir Alex vẫn có thể liên hệ mua các tên tuổi lớn; tuy nhiên các bản hợp đồng của Ferguson từ sau tiếp quản trở nên dè dặt không bình thường.
[sửa]Mùa giải 2006-2007
Hiện nay, một kỉ nguyên mới đang hình thành trên sân Old Trafford. Ngày 6 tháng 11 năm 2006, Sir Alex Ferguson đã kỉ niệm trong 20 năm dẫn dắt Quỷ Đỏ. Mùa giải 2006/2007 bắt đầu, Manchester đã có được danh hiệu vô địch mùa Đông sau khi thua 2 trận, hoà 2 trận và thắng 14 trận, ghi được tổng cộng 41 bàn thắng (12 cái tên trong danh sách ghi bàn trong đó có 3 cầu thủ ghi 8 bàn là Saha - Ronaldo - Rooney) và để lọt lưới mình 9 bàn.
Manchester đã vô địch giải Ngoại hạng trước 2 vòng đấu sau khi thắng trận derby với Manchester City F.C. 1-0, trong khi Arsenal cầm hòa Chelsea 1-1 tại Emirates.
[sửa]Mùa giải 2007-2008

Khác với việc chi tiêu khá dè dặt trong vài mùa giải gần đây, trước mùa giải 2007-2008, Manchester United đã không ngần ngại chi ra những khoản tiền lớn để mang về nhiều ngôi sao, đáng chú ý nhất là Carlos Tevez và Owen Hargreaves cùng hai ngôi sao trẻ Nani và Anderson.
Tuy được tăng cường về nhân sự, đương kim vô địch Giải Ngoại hạng Anh không có một khởi đầu như mong muốn. Họ mất hai trụ cột Wayne Rooney (chấn thương) và Cristiano Ronaldo (cấm thi đấu do thẻ đỏ) trong nhiều trận liền, cùng với việc Carlos Tevez chưa kịp hòa nhập với đội, hàng tấn công của Manchester United gặp rất nhiều khó khăn trong việc tìm kiếm bàn thắng.
Điều đặc biệt trong sự khởi đầu của mùa giải là chuỗi trận toàn thắng với tỉ số tối thiểu 1-0 trên khắp các mặt trận. Kết thúc chuỗi trận nghèo nàn về bàn thắng đó là chiến thằng đậm đà 4-0 trước Wigan thên sân nhà vào ngày 6 tháng 10 năm 2007. Ngày 20 tháng 10, Manchester thắng Aston Villa 4-1 và 27 tháng 10 Manchester giành chiến thắng 4-1 trước Middlesbrough; ngày 3 tháng 11 trên sân Emirates trận đấu giữa hai địch thủ là Arsenal và Manchester United kết quả hoà nhau với tỉ số 2-2.
Sau đó Manchester liên tục bám đuổi Arsenal trên bảng xếp hạng. Ở vòng đấu cuối của lượt đi, Arsenal bất ngờ bị Pormouth hạ trong khi MU có chiến thắng 4-0 ngay trên sân The Light của Sunderland, và MU trở thành nhà vô địch lượt đi.
Tuy nhiên không may là ngay sau đó thì họ lại thất bại trước một West Ham United, đôị bóng đã 2 lần vượt qua họ mùa trước. MU đang khiến người hâm mộ họ hết sức lo lắng
Tuy vậy MU đã giành chiến thắng 1-0 trước Birmingham City và tiếp tục bán đuổi Arsenal với 2 điểm ít hơn. Ngày 12-1-2008 sau trận hòa 1-1 thất vọng của Arsenal trước Birmingham các cầu thủ MU tràn đầy khí thế khi tiếp các cầu thủ Newcastle trên sân nhà và giành chiến thắng vang dội với tỷ số 6-0, với hat-trick của C.Ronaldo và đòi lại ngôi đầu.
Ngày 19-1-2008 MU tiếp tục giành chiến thắng 2-0 trước đội bóng khó chơi Reading và giữ vững ngôi đầu.
Trong khuôn khổ cúp FA MU sẽ gặp Tottenham Hotspur tại vòng 4 sau khi vượt qua Aston Villa tại vòng 3.
Tại Champions League Mu là đội bóng thi đấu xuất sắc nhất tại vòng đấu bảng với 5 trận thắng và 1 trận hòa. Tại vòng 2 MU gặp đương kim vô địch quốc gia Pháp Olympic Lyon.
Và ngày 11-5-2008, vòng đấu cuối đầy kịch tính giữa hai cặp đấu Manchester-Wigan và Chelsea-Bolton, khi 2 đội MU và Chelsea đều đồng điểm. Kết quả MU đã giành ngôi vô địch PL với 87 điểm (HS: 80-22), Chel 85 điểm(65-26) khi để Bolton cầm hòa 1-1
Tại Champions League Mu là đội bóng thi đấu xuất sắc nhất tại vòng đấu bảng với 5 trận thắng và 1 trận hòa. Tại vòng 2 MU gặp đương kim vô địch quốc gia Pháp Olympic Lyon, vượt qua AS Roma và Barcelona ở tứ kết và bán kết. Tại trận chung kết với Chelsea,họ dẫn trước 1-0 nhờ bàn thắng của Ronaldo nhưng bị gỡ hòa do công của Frank Lampard,tuy nhiên MU đã giành chiến thắng đầy vất vả sau loạt đá luân lưu kịch tính và giành được chiếc Cup C1 thứ 3 trong lịch sử câu lạc bộ.
Bên cạnh đó Cristiano Ronaldo cũng đã giành được danh hiệu tiền đạo xuất sắc nhất UEFA Champions League và danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất UEFA Champions League
[sửa]Mùa giải 2008-2009
MU phát triển phong cách phòng thủ hơn trong mùa 2008-09, dựa vào Rio Ferdinand, Nemanja Vidić, và Patrice Evra và những người khác. Thủ môn Edwin van der Sar giữ tổng cộng 21 trận sạch lưới trong giải Ngoại hạng, từ 15 Tháng mười một - 4 Tháng ba không thủng lưới một bàn nào trong tất cả các giải.
Ngày 21 Tháng Mười Hai 2008, MU đem về phòng truyền thống một danh hiệu nữa với một chiến thắng trong FIFA Club World Cup, đánh bại LDU Quito Ecuador 1-0 tại Nhật Bản, Wayne Rooney ghi bàn thắng duy nhất. Hai tháng sau, họ đoạt League Cup , sau khi đánh bại Tottenham Hotspur 4-1 trên chấm phạt đền. Vào ngày 16 Tháng Năm, MU bảo vệ Premier League lần thứ 11 của họ - và chức vô địch quốc gia lần thứ 18 - sau trận hòa 0 -- 0 trên sân nhà với Arsenal.
Vào ngày 27 Tháng Năm 2009, Barcelona đánh bại Manchester United 2-0 trong trận chung kết Champions League tại Rome, với các bàn thắng của Samuel Eto'o và Lionel Messi.Trận chung kết Champions League là trận đấu cuối cùng cho cả Carlos Tévez. - Hợp đồng cho mượn kết thúc vào ngày 30 tháng 6 - và Cristiano Ronaldo - người đã được bán cho Real Madrid với 80.000.000 £, phá vỡ kỷ lục chuyển nhượng thế giới của Kaká từ Milan sang Real với giá 56.000.000 £. Tuy nhiên, MU bù đắp tổn thất bằng cách kí Michael Owen miễn phí, Antonio Valencia với giá 17.000.000 £ và Gabriel Obertan với £ 3.000.000.
[sửa]Mùa giải 2009-2010
Mùa 09-10 khởi đầu tốt cho Manchester United, dù có cú sốc 1-0 thua Burnley tại Turf Moor. Một chuỗi chiến thắng theo sau đó, bao gồm derby 4-3 thắng Manchester City, với bàn quyết định phút 96 bởi Michael Owen. Tuy nhiên, đội có màn trình diễn nghèo nàn với Liverpool, kết quả là một thất bại 2-0 ở Anfield.Vào ngày 03 tháng một năm 2010, Manchester United bị sốc với trận thua 1-0 đối thủ truyền kiếp Leeds United ở sân nhà trong vòng ba FA Cup.
Manchester United đánh bại Aston Villa 2-1 tại Wembley để bảo vệ League Cup, là lần đầu tiên trong lịch sử của câu lạc bộ mà họ bảo vệ thành công một danh hiệu trong một giải đấu loại trực tiếp. Trong giai đoạn loại trực tiếp của Champions League, United đã hạ AC Milan. Họ giành chiến thắng đầu tiên tại San Siro 3-2, nhờ hai bàn thắng của Wayne Rooney. Trận lượt về, United nghiền nát đối thủ 4-0, với Rooney một lần nữa ghi được hai bàn thắng. Kết quả là, họ tiến vào tứ kết, với tổng tỉ số 7-2. Điều này cũng đánh dấu trận đấu trở lại của David Beckham về sân Old Trafford. Anh nhận được sự đón tiếp nồng hậu đáng kinh ngạc từ những người hâm mộ MU. Sau đó Mu vào trận tứ kết gặp Bayern Munich, trận lượt đi trên sân khách mặc dù dẫn trước rất sớm từ phút thứ 2 nhờ bàn thắng của W.Rooney nhưng họ lại không may khi để thất bại 2-1 nhờ 2 bàn thắng của Ribery và Olic.Trận lượt về trên sân Old Trafford,dù sớm dẫn trước 3 bàn nhờ cú đúp của Nani và 1 bàn của Gibson nhưng lần này họ lại không may khi để Bayern ghi liên tiếp 2 bàn và họ bị loại với tổng tỉ sô 4-4 nhưng kém số bàn ghi trên sân khách.Sau đó 4 ngày họ phải tiếp đón đội bóng kình địch là đối thủ cạnh tranh trực tiếp đến ngôi vô địch Primier League là Chelsea,họ đã để thua 2-1 do sự thiếu vắng chân sút chủ lực Wayne Rooney.Sau đó lầ trận hòa 0-0 đáng thất vọng trước Blackburn khiến họ kém Chelsea tới 4 điểm trên BXH nhưng may mắn là ở vòng đấu sau đó họ đã có chiến thắng đầy kịch tính trước Man City đội bống kình địch cùng thành phố nhờ pha lập công ở phút thứ 93 của lão tướng Scholes.Sau đó Chelsea cũng thất thủ 2-1 trước Tottenham và MU chỉ còn kém Chelsea 1 điểm và chức vô địch cũng chỉ được định đoạt trong vòng đấu cuồi cùng của mùa giải. Cuối cùng, MU không thể làm nên lịch sử với 4 lần đăng quang liên tiếp, vì Chelsea đã có chến thắng dễ dàng 8 - 0 trước Wigan Athletic ở vòng 38.
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Chelsea

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:22 am

Lịch sử các câu lạc bộ  250px-Chel1905

Ngày 14 tháng 3 năm 1905, một nhóm thanh niên yêu bóng đá tại Chelsea - một quận phía tây London - đã tập hợp nhau tại quán rượu Rising Sun (nay đổi tên thành Butcher's Hook) trên đường Fulham Road, quyết định thành lập đội bóng mang tên Chelsea - cái tên không hề thay đổi sau 100 năm. Vì có trang phục truyền thống là màu xanh, nên đội đã có một tên gọi thân mật là "The Blues".
[sửa]Những ngày đầu thành lập


Đội hình năm 1905
Ngày 29 tháng 5 năm 1905, Chelsea đã được Liên đoàn bóng đá Anh lựa chọn tham dự giải hạng Nhì. Ngay từ những ngày đầu thành lập, Chelsea đã chọn cho mình một lối chơi bóng đẹp mắt, phóng khoáng, với lối chơi này họ đã có những kết quả ban đầu khá tốt đẹp. Mùa giải đầu tiên, Chelsea xếp thứ 3 chung cuộc với 22 trận thắng, 9 trận hòa và chỉ thua 7 trận, thậm chí còn ghi được tới 90 bàn và chỉ để lọt lưới 37 bàn.
Mùa giải sau đó, Chelsea còn thi đấu thuyết phục hơn khi họ xếp thứ 2 và thắng tới 26 trận và hòa 5 trận. Với kết quả này Chelsea đã chính thức được lên hạng Nhất - giải đấu cao nhất nước Anh khi đó.
[sửa]Những năm tháng long đong
Sau khi lên hạng Nhất, Chelsea không tạo được nhiều ấn tượng và đã phải rời giải đấu này vào năm 1910, sau 3 mùa giải khó khăn. Tuy nhiên khi trở lại hạng Nhì, Chelsea nhanh chóng vượt trội và họ lại trở lại hạng Nhất 2 mùa giải sau đó.
Bắt đầu từ đó Chelsea đã có chuỗi thời gian dài thi đấu ở giải hạng Nhất, tuy nhiên vị trí quen thuộc của họ là nửa dưới bảng xếp hạng. Như một hệ quả tất yếu, Chelsea phải trở lại hạng Nhì vào cuối mùa giải 1924. Lần trở lại này không còn dễ dàng như trước nữa, và Chelsea đã phải mất 6 mùa giải để trở lại giải đấu cao nhất.
Đây là thời kỳ Chelsea đã thi đấu ổn định hơn, tuy nhiên vị trí quen thuộc của họ cũng chỉ là ở giữa bảng xếp hạng. Năm 1940, giải đấu phải gián đoạn vì Thế chiến thứ hai nổ ra.
Năm 1947, giải đấu tiếp tục sau 7 năm gián đoạn, Chelsea tiếp tục thi đấu không thành công, và luôn ở vị trí nguy hiểm trong bảng xếp hạng. Năm 1952, Ted Drake đã đến nhằm vực dậy đội bóng giàu tham vọng nhưng thiếu ý chí Chelsea.
[sửa]Thành công bắt đầu đến


Đội hình năm 1955
Khi Ted Drake đến với Chelsea, đội bóng này chỉ còn là đống đổ nát, 3 năm liền họ chỉ đứng trên bờ vực xuống hạng. Tuy nhiên ông không mất nhiều thời gian để xây dựng lại đội bóng. Mùa giải đầu tiên của Ted Drake, ông đã đưa Chelsea đến vị trí thứ 8 trong bảng xếp hạng chung cuộc.
Một năm sau, mùa bóng 1954-1955, Ted Drake đã đi vào lịch sử của Chelsea khi lần đầu tiên đưa đội bóng đến danh hiệu cao quý nhất nước Anh, đó là giành danh hiệu vô địch giải hạng Nhất của Anh (nay là giải Ngoại hạng). Đây là danh hiệu lớn đầu tiên của Chelsea sau rất nhiều năm tháng thăng trầm, mở ra một thời kỳ mới cho Chelsea.
Chelsea tiếp tục dành thêm danh hiệu nữa trong năm đó khi đánh bại Câu lạc bộ bóng đá Newcastle United với tỷ số đẹp 3-0 tại trận tranh Cúp Community Shield.
Năm 1965, Chelsea dành chiếc Cúp Liên đoàn khi đánh bại Leicester City với tổng tỷ số 3-2 sau 2 lượt trận.
Năm 1970, Chelsea sưu tập đủ bộ cúp nội địa khi đánh bại Leeds United 2-1 trong trận chung kết cúp FA.


Đoạt cúp FA năm 1970
Một năm sau, mùa giải 1970-1971 Chelsea chơi rất thành công tại Cúp C2 và giành danh hiệu vô địch sau khi đánh bại những chú "kền kền trắng" Real Madrid tại trận chung kết, đây là chiếc Cúp châu Âu đầu tiên của Chelsea, nhưng danh hiệu vô địch này cũng chấm dứt những năm tháng thành công của Chelsea, đội bóng này rơi vào giai đoạn khủng hoảng.
[sửa]Suy thoái
Từ năm 1975 đến năm 1990, Chelsea chơi cực kỳ thất thường và đã có tới 3 lần lên hạng rồi lại xuống hạng.
Mùa giải 1989-1990 Chelsea lại trở lại hạng Nhất, đây là lần cuối cùng Chelsea phải từ hạng Nhì lên hạng Nhất đồng kết thúc thời kỳ suy thoái và bắt đầu xây dựng một kỷ nguyên mới.
[sửa]Thời kỳ Giải bóng đá ngoại hạng Anh


Đoạt cúp FA năm 1997
Năm 1993, khi giải vô địch bóng đá Anh đổi tên thành Premier League (Giải ngoại hạng), Chelsea bắt đầu có những thay đổi về chính sách của mình. HLV của Chelsea là Glenn Hoddle, một HLV trẻ tuổi và giàu tham vọng, đã có những chính sách mới mẻ nhằm xây dựng đội bóng đi lên từng bước. Ông nổi tiếng với việc biến Chelsea thành đội bóng "đa quốc gia" với việc mang về hàng loạt các cầu thủ quốc tế như Ruud Gullit, Frank Sinclair, Frank Leboeuf, Mark Hughes,... và chính sách này đã mang lại những thành công nhất định. Năm 1994, ông đã đưa Chelsea vào tới trận chung kết cúp FA, tuy nhiên đội bóng của ông đã chấp nhận chịu thua trước Manchester United. Dù vậy Chelsea vẫn được dự Cúp C2 vì MU năm đó đoạt cú đúp. Tại Cúp C2, Chelsea thi đấu khá thành công, họ vào đến trận bán kết và chỉ chịu thua trước Real Zaragoza bằng 1 bàn duy nhất.
Mùa hè năm 1995, Chelsea lôi kéo được ngôi sao người Hà Lan Ruud Gullit bằng một bản hợp đồng tự do từ U.C. Sampdoria, và tay săn bàn chủ chốt của Manchester United là Mark Hughes với giá 1,5 triệu bảng Anh. Mùa bóng này, Chelsea xếp thứ 11 tại bảng xếp hạng, còn Glenn Hoddle thì trở thành HLV Quốc gia trẻ tuổi nhất trong lịch sử bóng đá Anh. Người lên chèo lái đội bóng chính là Ruud Gullit, anh trở thành một cầu thủ kiêm HLV.


Siêu cúp năm 1998


Lampard Chelsea
Và cựu cầu thủ của Serie A này quyết tâm theo đuổi chính sách "Ý hóa" bằng việc đem về hàng loạt các ngôi sao đã và đang chơi bóng ở Serie A như Gianluca Vialli, Roberto Di Matteo, Gianfranco Zola, Marcel Desailly, Pierluigi Casiraghi... Mặc dù vậy lối đá của Chelsea lại hoàn toàn không chịu nhiều ảnh hưởng của Serie A khi họ chơi một thứ bóng đá tấn công hấp dẫn, quyến rũ tạo ra một thứ bóng đá trái ngược với bóng đá Anh truyền thống đơn điệu và tẻ nhạt, đó là thứ bóng đá mà Gullit đặt tên là "Bóng đá quyến rũ" (sexy football), tuy nhiên thời kỳ này Chelsea lại cực kỳ thất thường và thiếu ổn định. Đó cũng chính là lý do khiến Ruud Gullit buộc phải ra đi, mặc dù vậy ông cũng kịp giúp Chelsea giành danh hiệu cúp FA sau 26 năm khát danh hiệu, sau khi hạ Middlesbrough F.C. tại trận chung kết đồng thời đưa Chelsea vào nhóm 6 đội dẫn đầu của BXH.
Tháng 2 năm 1998, Gianluca Vialli được ban lãnh đạo tin tưởng và trao cho anh chức HLV trưởng, anh cũng trở thành một cầu thủ kiêm HLV, và vị HLV trẻ tuổi người Ý này tỏ ra rất có duyên với các Cúp, chỉ ngay trong năm đó, Vialli trở thành một trong những HLV thành công nhất trong lịch sử Chelsea khi giúp CLB của mình dành liên tiếp các danh hiệu lớn: vô địch Cúp Liên đoàn bóng đá Anh, Cúp C2 và Siêu cúp bóng đá châu Âu, trong đó đặc biệt kể đến chiếc Cúp C2 giúp Chelsea trở thành CLB Anh duy nhất giành Cúp này 2 lần, còn chiếc Siêu cúp châu Âu cũng là một điều tuyệt vời sau khi các cầu thủ hạ nhà ĐKVĐ UEFA Champions League Real Madrid. Đồng thời ông còn đưa đội bóng vào Top 4 hai năm liên tiếp, những kết quả đủ giúp Chelsea lần đầu tiên có mặt tại đấu trường danh giá Champions League.
Năm 2000, Gianluca Vialli tiếp tục giúp Chelsea chơi thành công tại các Cúp khi giúp Chelsea giành cup FA sau trận thắng Newcastle United và giành tiếp Cúp Community Shield. Tuy nhiên, BHL đội bóng nhận thấy Gianluca Vialli không thích hợp với kế hoạch của mình nữa và họ đã mời về một trong những HLV có kinh nghiệm nhất châu Âu đến đó là Claudio Ranieri.
Thay vì chính sách mua các ngôi sao đã thành danh như trước, ông bắt đầu xây dựng lại Chelsea trở thành một đội bóng trẻ trung có tinh thần chiến đấu cao mà thủ lĩnh là một người gốc Chelsea - John Terry, có thể nói trước khi Roman Abramovich đến thì Ranieri cũng đã kịp xây dựng cho mình một bộ khung rất mạnh gồm có: Carlo Cudicini, Celestine Babayaro, John Terry, Marcel Desailly, William Gallas, Mario Melchiot, Gronkiaer, Frank Lampard, Eidur Gudjohnsen, Jimmy Floyd Hasselbaink, ngoài ra phải kể đến các cầu thủ trẻ tiềm năng như: Robert Huth, Carlton Cole, Rubén Olivera...
Chelsea dưới thời Ranieri chơi khá ổn định và thành công, đội bóng dần có những bước tiến đáng kể. Năm 2002, Chelsea lại vào chung kết cúp FA, tuy nhiên lần này đội bóng đã chịu thất thủ trước người hàng xóm Arsenal F.C.
Mùa giải 2002/2003, Chelsea có suất dự UEFA Champions League sau khi hạ đối thủ cạnh tranh trực tiếp Liverpool F.C. 2-1 ở vòng đấu cuối cùng. Kết quả này không chỉ giúp Chelsea giành vé dự Champions League sau 4 năm vắng bóng mà còn giúp Chelsea trở nên cực kỳ hấp dẫn trước con mắt các nhà đầu tư, trong số đó có Abramovich.
[sửa]Đế chế Abramovich


Roman Abramovich
Mùa hè năm 2003, một trong những sự kiện lớn nhất trong lịch sử Chelsea, đó là việc tỷ phú người Nga Roman Abramovich đã mua CLB này. Chelsea từ chỗ đang còn nợ chồng chất, nay đã có vị cứu tinh, không những thế Chelsea nay đã có thể ngồi ngắm chân cẳng các cầu thủ ưa thích rồi phán: mua mà không phải nghĩ ngại nhiều lắm đến vấn đề tiền nong. Ngay trong mùa hè này, hàng loạt các ngôi sao đang nổi đã cập bến Chelsea: Adrian Mutu, Hernán Crespo, Juan Sebastián Verón, Damien Duff, Claude Makélélé, Wayne Bridge, Glen Johnson, Joe Cole. Với sự bổ sung kịp thời cả về lượng và chất, Chelsea chơi khá thành công mùa giải đó, xếp thứ 2 tại giải Ngoại hạng, vào tới bán kết UEFA Champions League. Nhưng như vậy là chưa đủ với những kỳ vọng mà ông chủ mới mong muốn, và Ranieri đã buộc phải thanh lý hợp đồng của mình. Mặc dù vậy, không thể phủ nhận Ranieri chính là người có công lớn nhất cho việc xây dựng một bộ khung mạnh cho Chelsea.
Người mà ban điều hành của Chelsea ngắm tới là một HLV trẻ tuổi, người đang dẫn dắt F.C. Porto đi từ hết câu chuyện huyền thoại này đến câu chuyện huyền thoại khác. Và mặc dù phía Porto phản đối dữ dội nhưng José Mourinho vẫn đến với Chelsea, mở ra một thời kỳ mới, thời kỳ Chelsea-Mourinho.
[sửa]Chelsea-Mourinho
Khi Mourinho đến với Chelsea thì đội bóng này đã có bộ khung rất mạnh và ông chỉ cần bổ sung thêm 2 học trò cũ tại Porto là Ricardo Carvalho và Paulo Ferreira với một tiền đạo là Didier Drogba; ông cũng bắt đầu thanh lý sớm một số hợp đồng: Jimmy Floyd Hasselbaink, Gronkiaer; đẩy đi một số cầu thủ không còn phù hợp: Juan Sebastián Verón, Hernán Crespo; chấm dứt hợp đồng với đứa con hư Adrian Mutu.


José Mourinho


Vô địch Premier League 2005
Và Chelsea bắt đầu khác, họ mạnh mẽ hơn, khát khao hơn nhưng cũng chắc chắn và ổn định hơn, Chelsea đã giành danh hiệu vô địch Premier League sau 50 năm chờ đợi một cách hoàn thuyết phục, trước đó họ đã giành Cúp Liên đoàn bóng đá Anh và vào đến bán kết Champions League, không những thế Chelsea còn xô đổ hàng loạt các kỷ lục mà tưởng chừng là không thể làm được.
Ba kỷ lục bị phá là: Kỷ lục về số trận thắng (29 trận), Kỷ lục về điểm số (95 điểm) và Kỷ lục để thủng lưới ít nhất (15 bàn). Với 29 trận thắng trong mùa giải này, Chelsea đã phá kỷ lục 28 trận thắng trước đó của Manchester United. Niềm tự hào của Arsenal với chỉ 17 bàn thua trong mùa giải 1998/1999 cũng đã bị The Blues vượt qua. Đặc biệt, kỷ lục về điểm số mà Manchester United lập được với 92 điểm sau 42 trận ở mùa giải 1993-94 cũng bị các cầu thủ Chelsea phá vỡ chỉ với 38 trận trong mùa giải này.
Năm 2005, Chelsea kỷ niệm 100 năm thành lập bằng một năm cực kỳ ý nghĩa, họ có chức vô địch thứ hai trong lịch sử, và tiếp tục thi đấu rất ấn tượng, xô đổ các kỷ lục khác, tràn trề cơ hội bảo vệ chức vô địch Premier League.
Năm 2006, Chelsea lần thứ 2 liên tiếp vô địch Anh bằng trận thắng đối thủ trực tiếp Manchester United 3-0 ngay trên sân Stamford Bridge.
Tháng 2 năm 2007, Chelsea cùng Mourinho giành thêm một chiếc cúp Liên đoàn (League Cup) nữa sau khi đánh bại đối thủ cùng thành phố Arsenal 2-1 trong trận chung kết bằng hai bàn thắng của tiền đạo Didier Drogba. Tuy nhiên, sau đó Chelsea mất chức vô địch Premier League về tay Manchester United và dừng bước ở bán kết Champion League trước Liverpool. Cuối mùa giải 2006/2007 Chelsea giành được chiếc cúp FA thứ 4 trong lịch sử sau khi đánh bại Manchester United trong trận chung kết dài 120 phút bằng bàn thắng duy nhất của Didier Drogba... Nhưng sau này, do phong độ sa sút của đội trong mùa bóng mới và bất hòa với ban lãnh đạo nên ngày 18 tháng 9 năm 2007, Mourinho đã từ chức.
[sửa]Avram Grant
Avram Grant bắt đầu huấn luyện cho Chelsea từ mùa giải 2007-2008, thay cho Jose Mourinho. Ông cũng đã có những thành công nhất định như đưa Chelsea vào trận chung kết Champion League, giành vị trí thứ 2 tại Giải bóng đá ngoại hạng Anh - sau Manchester United, đưa Chelsea vào chung kết Cúp Liên đoàn bóng đá Anh trước Tottenham Hotspur nhưng lại chịu thất bại 1-2 bởi "Vua đấu Cup" Juande Ramos. Với cú hat trick về nhì này khiến BLĐ Chelsea không hài lòng và đến ngày 24 tháng 5 năm 2008 HLV người Israel đã bị sa thải sau 8 tháng cầm quyền.
[sửa]Luiz Felipe Scolari
Luiz Felipe Scolari chính thức làm HLV của Chelsea sau ngày 1 tháng 7 năm 2008. Thông báo này được đưa ra sau trận đấu giữa Bồ Đào Nha và Cộng hòa Séc trong khuôn khổ lượt thứ 2 vòng bảng Euro 2008 vào ngày 11 tháng 6 năm 2008. Mọi chuyện đều diễn ra tốt đẹp trong khoảng 3 tháng đầu tiên dưới bàn tay Felipe: Chelsea đều có những chiến thắng hủy diệt đúng với những mong đợi của vị chủ tịch người Nga, tuy nhiên sau đó đội bóng thành London sa sút thảm hại, đặc biệt là thành tích yếu kém trong các cuôc đối đầu với nhóm top 4 (Chelsea chỉ hòa 1 và thua 4 trận trong 5 lần đối đầu). Kết quả dẫn đến việc HLV người Brazil bị Ban lãnh đạo Chelsea sa thải vào ngày 10 tháng 2 năm 2009.
[sửa]Guus Hiddink
Sau khi sa thải huấn luyện viên Scolari, ban lãnh đạo Chelsea chính thức bổ nhiệm Guus Hiddink làm huấn luyện viên trưởng. Hiddink vào thời điểm đó cũng đang đồng thời làm huấn luyện viên trưởng đội tuyển Nga. Dưới sự dẫn dắt của ông, Chelsea đã giành được FA Cup, vào đến tận bán kết Champion League và kết thúc Premier League ở vị trí thứ ba. Thành tích của Hiddink tại Chelsea còn là một chuỗi các trận thắng tại đấu trường trong nước và Châu Âu, chỉ có 2 trận hòa và 1 trận thua trong khoảng 4 tháng dẫn dắt đội bóng thành London. Tuy nhiên, Hiddink đã từ chối tiếp tục dẫn dắt Chelsea và sẽ quay lại đội tuyển Nga sau khi mùa bóng kết thúc. Sau khi có trận đấu cuối cùng với Chelsea là trận chung kết FA Cup gặp Everton tại sân Wembley, nơi Chelsea thắng 2-1,[1] Hiddink đã có cuộc chia tay đầy ý nghĩa. Hai ngày sau trận đấu này, vị trí của ông được thay thế bởi huấn luyện viên người Ý Carlo Ancelotti[2] còn Hiddink cũng đồng ý làm cố vấn kĩ thuật cho Chelsea.[3]
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Arsenal

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:23 am

Năm 1886, một nhóm công nhân của Royal Arsenal, nhà máy sản xuất đạn dược lớn tại Woolwich đã thành lập ra một đội bóng đá lấy tên là Dial Square[2]. Những sáng lập viên chính là David Danskin, Jack Humble, Fred Beardsley và Morris Bates. Eastern Wanderers được chọn làm đối thủ thử sức đầu tiên. Trận đấu diễn ra vào ngày 11 tháng 12 năm 1896 tại Millwall, trên một mảnh đất nhỏ, kết thúc với tỉ số 6-0 đậm đà nghiêng về Dial Square với Danskin làm đội trưởng.
Ngày 24 tháng 12 năm 1886, Dial Square được đổi tên là Royal Arsenal. Câu lạc bộ Nottingham Forest F.C. tài trợ cho đội những bộ đồng phục thi đấu đầu tiên, Plumstead Common được chọn làm sân nhà (năm 1888 chuyển sang sân Manor Field). Năm 1891, Royal Arsenal trở thành câu lạc bộ chuyên nghiệp và đổi tên thành Woolwich Arsenal vào năm 1893. Cùng năm này, Woolwich Arsenal gia nhập giải chuyên nghiệp Football League, bắt đầu ở Giải hạng hai, thăng hạng nhất lần đầu năm 1904 dưới quyền huấn luyện viên Harry Bradshaw.
Năm 1910, công ty sở hữu câu lạc bộ lâm vào khó khăn và phá sản, nhưng đó cũng là lúc Henry Norris đến với câu lạc bộ. Người đàn ông nhiều tham vọng này đã đánh dấu những bước ngoặt lớn trong lịch sử, điển hình là việc vượt sông Thames lên phía Bắc, lấy Highbury làm sân nhà vào năm 1913, chính thức lấy tên câu lạc bộ là Arsenal. Năm 1919, cũng nhờ những ảnh hưởng và công vận động của ông, Arsenal được thăng lên hạng nhất dù chỉ đứng thứ 5 tại Giải hạng hai. Đây là sự khởi đầu cho mối mâu thuẫn truyền kiếp giữa Arsenal và người hàng xóm Tottenham Hotspur.
Năm 1925, Arsenal bước vào một kỷ nguyên vàng son với sự xuất hiện của huấn luyện viên huyền thoại Herbert Chapman. Tên tuổi ông lúc đó chẳng hề xa lạ, dưới sự dẫn dắt của ông, đội bóng Huddersfield Town đã có trong tay cúp FA năm 1922 và hai chiến thắng tại giải quốc gia (1923-24 và 1924-25). Những thay đổi mang tính cách mạng của ông về chiến thuật, phương pháp huấn luyện cũng như việc ký hợp đồng với những tài năng lớn Cliff Bastin, Alex James... đã liên tiếp mang chiến thắng đến với sân Highbury. Từ năm 1930 đến năm 1938, Arsenal đã 5 lần vô địch quốc gia và đoạt 2 cup FA. Tuy nhiên Chapman không được chứng kiến tất cả những thành tích đó, ông mất vì chứng viêm phổi năm 1934. Bóng đá thế giới mãi mãi ghi nhận ông như một huyền thoại, với những phát minh lịch sử: hệ thống chiến thuật 3-3-4, số áo cầu thủ, ý tưởng về cup C1 châu Âu... Cũng nhờ ông, năm 1932, nhà ga xe điện ngầm Gillespie Road được đổi tên thành Arsenal, đó là trường hợp duy nhất một câu lạc bộ có nhà ga mang tên mình! Herbert Chapman được bầu chọn là huấn luyện viên vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá Anh Quốc.
Thế chiến thứ hai đã làm gián đoạn những năm tháng quan trọng nhất trong sự nghiệp cầu thủ của nhiều tài năng Arsenal đang ở đỉnh cao phong độ như Ted Drake, Cliff Bastin... Sau chiến tranh, huấn luyện viên Tom Whittaker đưa Arsenal đoạt 2 chức vô địch quốc gia mùa giải 1947–48, 1952–53, và một cup FA mùa giải 1949–50, nhưng sau đó câu lạc bộ chìm vào một thời gian dài suy thoái.
Suốt 17 năm từ 1953, phòng truyền thống của Arsenal không được đón thêm một danh hiệu nào. Đến tận năm 1966, khi huấn luyện viên Bertie Mee được bổ nhiệm, quá trình hồi sinh mới bắt đầu. 10 năm tại vị, huấn luyện viên xuất thân từ một nhà vật lý trị liệu này đã dẫn dắt Arsenal đến danh hiệu châu Âu đầu tiên, đó là Inter Cities Fairs Cup, tức cup UEFA ngày nay vào năm 1970, tiếp đó là cú đúp lịch sử: vô địch quốc gia và đoạt cup FA trong mùa bóng 1970-71. Cú đúp này cũng đánh dấu sự trưởng thành của một lứa cầu thủ trẻ kiệt xuất, về sau được gọi là thế hệ vàng của thập niên 1970: Charlie George, Frank McLintock, George Graham, Bob Wilson, George Amstrong...
Sau thành công đỉnh điểm đó lại là một giai đoạn nhạt nhòa, Arsenal bị thua trong nhiều trận chung kết và không có thêm danh hiệu từ năm 1972 đến 1978. Bertie Mee từ chức năm 1976, lên thay ông là huấn luyện viên Terry Neill. Ông cùng Arsenal đoạt được một chức vô địch FA sau trận chung kết kịch tính thắng Manchester United 3-2 năm 1979, nhưng không thể tiếp nối vinh quang trong những năm đầu thập niên 1980.
Sự trở lại của cựu cầu thủ George Graham trên cương vị huấn luyện viên vào năm 1986 đã đem đến giai đoạn phục hưng thứ ba cho câu lạc bộ. Arsenal đoạt Cup liên đoàn bóng đá Anh ngay mùa giải 1986-87. Mùa giải 1988-89, họ lại có dịp ăn mừng với ngôi vị quán quân Giải vô địch quốc gia, giành được ở những phút cuối trong trận đấu nghẹt thở với Liverpool F.C.. Arsenal lặp lại thành tích đó vào mùa bóng 1990-91 với duy nhất một trận thua. Dưới sự dẫn dắt của Georghe Graham, Arsenal có lối chơi phòng ngự cực kì vững chắc với bộ tứ vệ: Nigel Winterburn, Steve Bould, Tony Adams, Lee Dixon và chàng thủ môn mới đến từ Queens Park Rangers F.C., David Seaman. Chưa dừng lại ở đó, mùa bóng 1992-93, Arsenal chiến thắng ở cả League Cup và FA Cup (thắng Sheffield Wednesday 2-1, bàn thắng quyết định đến vào những phút hiệp phụ bởi Andy Linighan). Cú đúp đó cùng lần xuất hiện thứ 12 trong trận chung kết FA là hai trong số rất nhiều kỉ lục mà câu lạc bộ đã tạo ra ở giai đoạn này. Họ hoàn thành bộ sưu tập danh hiệu với chiếc cup thứ 2 trên đấu trường châu Âu: cup C2, vào năm 1994, thắng Parma F.C. trong trận chung kết với bàn thắng duy nhất của Alan Martin Smith.
Dù cùng câu lạc bộ có được nhiều danh hiệu lớn, George Graham đã có cuộc chia tay không vui vẻ khi phải ra đi năm 1995 do dính vào một số bê bối trong chuyển nhượng cầu thủ. Ba huấn luyện viên kế tiếp ông trong thời gian ngắn đã không thể tiếp tục đem đến vinh quang cho đội chủ sân Highbury.
Cuối năm 1996, ban lãnh đạo Arsenal quyết định ký hợp đồng với huấn luyện viên nước ngoài đầu tiên trong lịch sử câu lạc bộ: Arsene Wenger. Dưới bàn tay của người giáo sư Pháp, Arsenal có được sự hồi sinh rực rỡ. Những thay đổi táo bạo trong chiến thuật, cách huấn luyện, chuyển nhượng của ông, giống như Herbert Chapman khi xưa, đã tạo ra một Arsenal thật sự khác biệt. Không chỉ là một trong những câu lạc bộ có lối chơi quyến rũ nhất thế giới, Arsenal còn nhanh chóng có được những danh hiệu ấn tượng: cú đúp vô địch quốc gia và cup FA mùa giải 1997-98 và 2001-02, đoạt cup FA năm 2003, 2005. Đặc biệt là vô địch quốc gia mùa giải 2003-04 với toàn bộ 38 trận bất bại, một phần trong chuỗi 49 trận bất bại kỷ lục của bóng đá Anh. Gắn với những thành công này là một thế hệ cầu thủ siêu sao do Arsene Wenger phát hiện, đào tạo và dẫn dắt, những người đã tạo nên phong cách vô cùng độc đáo cho Arsenal: Dennis Bergkamp, Patrick Vieira, Nicolas Anelka, Marc Overmars, Thierry Henry... Họ đã lọt vào hai trận chung kết trên đấu trường châu lục, cup UEFA năm 2000 và cup C1 năm 2006 nhưng đều không có được thắng lợi.
Công cuộc trẻ hóa mà Arsene Wenger đang tiến hành tại Arsenal vẫn tiếp tục mang đến những tên tuổi mới đầy tiềm năng: Cesc Fabregas, Abou Diaby, Emmanuel Eboue... Tuy nhiên trong 5 năm gần đây (từ 2005) họ không có danh hiệu đáng kể nào, trừ cúp FA năm 2005.

Lịch sử các câu lạc bộ  250px-Emirates_Stadium_07
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Manchester City

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:23 am

Manchester City được thành lập năm 1880 bởi Anna Connel và hai thành viên nhà thờ St. Mark's tại Gorton, một quận phía đông thành phố Manchester. Trước đó St. Mark's chơi bóng chày từ năm 1875. Năm 1887, họ chuyển tới sân mới Hyde Road ở Ardwick tại phía đông trung tâm thành phố và lấy tên mới theo tên nơi ở mới là Ardwick Association Football Club. Ardwick tham gia liên đoàn bóng đá như một trong số thành viên sáng lập giải hạng Hai vào năm 1892. Khó khăn về tài chính làm cho đội bóng phải tái cơ cấu vào mùa bóng 1893-1894, và đổi tên mới Manchester City Football Club.
Vinh quang đầu tiên của Manchester City là vô địch giải hạng Hai và được lên chơi ở giải Hạng nhất là giải hạng cao nhất vào năm 1899. Họ tiếp tục có được vinh quang đầu tiên vào 23.4.1904 khi đánh bại Bolton Wanderers với tỉ số 1–0 tại Crystal Palace để giành FA Cup.
Một vụ hỏa hoạn ở Hyde Road năm 1920 đã phá hủy khán đài chính của sân, và năm 1923 đội bóng chuyển tới sân mới Maine Road.
Vào thập kỉ 1930s, Manchester City hai lần vào chung kết FA Cup. Họ thua Everton năm 1933 và thắng Portsmouth để giành Cup năm 1934. Manchester City vô địch giải hạng nhất lần đầu tiên vào năm 1937. Nhưng ngay ở mùa bóng sau họ lại bị xuống hạng dù ghi nhiều bàn thắng hơn bất cứ đội nào trong giải đấu.
20 năm sau, Manchester City chơi theo hệ thống chiến thuật gọi là Revie Plan (đặt theo tên Don Revie). Hộ lại 2 lần vào chung kết FA Cup vào năm 1955 và 1956 như hồi những năm 1930. Trận đầu họ thua Newcastle United, trận thứ 2 họ thắng Birmingham City 3–1.
Sau khi bị xuống hạng lần thứ hai vào năm 1963, họ rơi vào thảm cảnh khi khán giả đến sân thấp kỉ lục 8015 người khi họ tiếp Swindon Town vào tháng 1.1965. Mùa hè năm 1965 ban chỉ đạo đội bóng gồm Joe Mercer và Malcolm Allison được bổ nhiệm. Mùa bóng đầu tiên dưới quyền của họ, Manchester City vô địch hạng hai. Hai mùa sau, 1967-1968, Manchester City vô địch hạng nhất lần thứ 2, với trận thắng Newcastle United 4-3 trong vòng thi đấu cuối cùng, qua đó khiến người hàng xóm Manchester United phải về nhì.
Năm 1969, Manchester City giành FA Cup, và năm 1970 họ giành Cup C2 bằng trận thắng Górnik Zabrze của Ba Lan 2–1 tại Vienna. Cùng năm đó Manchester City đoạt Cúp Liên đoàn bóng đá Anh, trở thành đội thứ 2 ở Anh đoạt Cup châu Âu và Cup nội địa trong cùng một mùa bóng.
Đội bóng tiếp tục gặp gặt hái thành công trong thập kỉ 1970. Họ chỉ cách chức vô địch 1 điểm và vào chung kết Cup Liên đoàn vào năm 1974. Trong trận đấu quyết định đáng nhớ mùa bóng 1973-1974 với đối thủ truyền kiếp Manchester United đang cần phải thắng để duy trì hi vọng trụ hạng, cựu cầu thủ của Manchester United Denis Law đã ghi bàn duy nhất giúp họ hạ Man Đỏ 1-0 và đẩy đối thủ xuống hạng. Vinh quang cuối cùng của thời kỳ này là Cup Liên đoàn năm 1976 với chiến thắng 2-1 trước Newcastle United trong trận chung kết.
Sau đó là thời kì tụt dốc. Malcolm Allison trở lại đội bóng vào năm 1979, nhưng chi tiền kí hàng loạt hợp đồng không thành công, như Steve Daley. Rồi có tới 7 huấn luyện viên thay nhau chỉ tính riêng trong thập kỉ 1980. Người đầu tiên là John Bond kế tục Allison vào tháng 10 năm 1980. Dưới thời Bond, Manchester City lọt vào chung kết FA Cup năm 1981 và thua Tottenham Hotspur trong trận đấu lại. Mùa bóng sau đó họ khởi đầu tốt và đứng đầu bảng xếp hạng cho tới Giáng sinh nhưng tới cuối mùa chỉ cán đích ở giữa bảng. Manchester City bị xuống hạng ở mùa bóng tiếp theo và trở lại sau 2 năm. Họ lại xuống hạng 2 năm sau đó và trở lại vào năm 1989. Họ đứng thứ 5 năm 1991 và 1992 dưới thời HLV Peter Reid. Dưới thời Peter Reid, Manchester City tham gia giải bóng đá ngoại hạng Anh đầu tiên năm 1992, nhưng chỉ đứng thứ 9 trong mùa đầu tiên, thi đấu trầy trật trong 3 mùa tiếp theo và bị xuống hạng năm 1996. Năm 1998, họ tụt xuống giải hạng Hai và trở thành đội bóng giành Cup châu Âu đầu tiên phải xuống chơi ở giải hạng ba trong nước.
Sau khi xuống hạng, đội bóng có sự khởi sắc trở lại nhờ chủ tịch mới David Bernstein và trở lại đầy ngoạn mục sau trận play-off thắng Gillingham. Mùa tiếp theo họ được trở lại giải đấu cao nhất nhưng chưa thể phục hồi như trước đây, và bị lại xuống hạng Nhất vào năm 2001. Kevin Keegan đến làm huấn luyện viên mới của đội bóng và ngay lập tức gặt hái thành công, giúp đội vô địch hạng Nhất với số điểm và số bàn thắng kỷ lục trong mùa bóng 2001-02.
Mùa bóng 2002-03 là mùa bóng cuối cùng ở sân Maine Road, đáng nhớ là chiến thắng 3-1 trong trận derby với kình địch Manchester United, chấm dứt 13 năm không thắng trong các trận derby.
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Tottenham Hotspur

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:24 am

Câu lạc bộ được thành lập năm 1882 với tên gọi Hotspur Football Club. Cái tên này có liên quan với tên của Sir Henry Percy (Sir Harry Hotspur). Tuy nhiên, để tránh sự nhầm lẫn với một câu lạc bộ khác (London Hotspur), câu lạc bộ đổi tên thành Tottenham Hotspur như hiện nay.
Tottenham Hotspur chuyển sang chuyên nghiệp cuối năm 1895. Năm 1899, Spurs chuyển đến địa điểm mới, nay chính là nơi đặt sân vận động White Hart Lane. Tháng 4 năm 1901, Tottenham vô địch cúp FA sau khi thắng Sheffield United (lượt đi: 2-2; lượt về: 3-1) và trở thành đội bóng đầu tiên không chơi tại giải vô địch quốc gia đoạt được cúp này.
Mùa giải 1909-10, Tottenham giành quyền lên hạng nhất nhưng không giành bật cứ danh hiệu nào cho đến năm 1920, năm họ đoạt chức vô địch giải hạng 2. Việc câu lạc bộ phải xuống hạng 2 mùa giải đó được cho là do sự bịp bợm khi Arsenal thay thế vị trí Tottenham mặc dù Arsenal chỉ đứng thứ 6 giải hạng 2 mùa giải trước.
Ngày 23 tháng 4, Tottenham giành cúp FA lần thứ 2 sau khi đá bại Wolverhampton Wanderers 1-0 tại sân vận động Stamford Bridge. Tuy nhiên, sau chiến thắng này, Tottenham phải trải qua một giai đoạn xuống dốc rồi phải chơi ở giải hạng 2 từ năm 1928 đến năm 1950.
Năm 1951, Tottenham trở thành câu lạc bộ đầu tiên vô địch 2 hạng đấu trong 2 năm liên tiếp (giải hạng 2: 1950; giải hạng nhất: 1951). Các cầu thủ nổi tiếng thời gian này là Alf Ramsey, Ronnie Burgess, Ronnie Burgess, Len Duquemin, Sonny Walters và Bill Nicholson.
Năm 1958, Bill Nicholson trở thành quản lý mới và mở ra một thời kỳ huy hoàng cho câu lạc bộ. Các năm sau đó, Tottenham liên tục gặt hái nhiều danh hiệu. Đầu tiên là cú đúp vô địch Anh và cúp FA năm 1961. Năm sau tiếp tục đoạt cúp FA và vào bán kết cúp C1. Và giành cúp C2 năm 1963. Các cầu thủ nổi tiếng khi đó là Danny Blanchflower, John White, David Mackay, Cliff Jones và Jimmy Greaves.
Bill Nicholson một lần đoạt cúp FA năm 1967 với nhiều cầu thủ mới như Alan Gilzean, Mike England, Alan Mullery, Terry Venables, Joe Kinnear và Cyril Knowles. Mặc dù đoạt thêm 1 cúp UEFA năm 1972, 2 cúp Liên đoàn các năm 1971 và 1973 và lọt vào trận chung kết cúp UEFA năm 1974, nhưng Nicholson phải từ chức vì thành tích khởi đầu kém cỏi của mùa giải 1974-75.
Những năm đầu thập niên 1980, dưới sự dẫn dắt của Keith Burkinshaw, Tottenham giành chiếc cúp FA thứ 6 (1981) và 7 (1982) cùng với chiếc cúp UEFA thứ 2 (1984). Các cầu thủ quan trọng gồm Steve Archibald, Garth Crooks, Glenn Hoddle, Osvaldo Ardiles và Steve Perryman. Trong đó Steve Perryman đã chơi cho Spurs 655 ở giải vô địch trong 7 mùa bóng.
Từ đó đến cuối thế kỷ 20, Tottenham mới giành thêm 2 danh hiệu lớn gồm 1 cúp FA (1991) và 1 cúp Liên đoàn (1999). Các cầu thủ nổi tiếng đã chơi cho câu lạc bộ trong khoảng thời gian này có Paul Gascoigne, Gary Lineker, Jürgen Klinsmann, Gheorghe Popescu, Ilie Dumitrescu, Teddy Sheringham, Nick Barmby và Darren Anderton.
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Aston Villa

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:24 am

Câu lạc bộ bóng đá Aston Villa được thành lập vào tháng 3 năm 1874 bởi thành viên của nhà thờ Weyslayan thuộc khu vực Aston, nay là một phần của thành phố Birmingham. Bốn thành viên sáng lập của câu lạc bộ bao gồm Jack Hughes, Frederick Matthews, Walter Price và William Scattergood. Trận đấu chính thức đầu tiên là với một đội Rugby địa phương Aston Brook St Mary's. Điều kiện để trận đấu được diễn ra là Aston Villa phải chơi hiệp đấu đầu tiên theo luật của môn Rugby và hiệp thứ hai theo luật bóng đá. Villa nhanh chóng trở thành một trong những đội bóng xuất sắc nhất của vùng Midlands, giành được chiếc cúp đầu tiên, Birmingham Senior Cup, vào năm 1880.

Lịch sử các câu lạc bộ  100px-Aston_Villa_FC
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Everton

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:25 am

Câu lạc bộ bóng đá Everton là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp Anh đặt trụ sở tại thành phố Liverpool ở vùng Merseyside nước Anh. Đây là một trong nhưng câu lạc bộ lâu đời nhất và thành công nhất của bóng đá Anh với 9 lần vô địch Anh, 5 lần đoạt cúp FA và 1 lần đoạt cúp C2 châu Âu.
Sân nhà của câu lạc bộ là sân vận động Goodison Park với sức chứa khoảng 40.000 khán giả. Biệt danh của câu lạc bộ là "The Toffees" (những chiếc kẹo bơ cứng) hoặc "The Blues" (màu xanh). Đối thủ truyền thống của Everton là câu lạc bộ Liverpool. Hiện nay, câu lạc bộ đang thi đấu tại Giải bóng đá ngoại hạng Anh (Premier League).

Lịch sử các câu lạc bộ  150px-Everton_FC
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Fulham

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:26 am

Câu lạc bộ bóng đá Fulham là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp của Anh đặt tại Fulham. Thành lập năm 1879, Fulham hiện là CLB bóng đá chuyên nghiệp lâu đời nhất ở London.
Sân nhà hiện tại của Fulham là sân Craven Cottage, sân vận động này trở thành sân nhà của CLB từ 1896, sân nằm cạnh sông Thames ở Fulham. Sân tập của Fulham nằm tại công viên Motspur.

Thành tích

Giải hạng nhất và giải hạng hai Anh
Vô địch 1949, 2001
Á quân 1959
Giải hạng ba và hạng hai
Vô địch 1932, 1999
Á quân 1971
Giải hạng ba
Á quân 1997
Giải hạng nhất 2 (miền Nam)
1905-06, 1906-07
Giải hạng hai 2 (miền Nam)
1902, 1903
[sửa]Giải nội địa
Cúp FA
Á quân - 1975
Bán kết - 1908, 1936, 1958, 1962, 2002
League Cup
Tứ kết 1968, 1971, 2000, 2001, 2005
[sửa]Cúp châu Âu
Cúp Anh-Scotland
Á quân- 1975
Cúp Intertoto
2002
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Birmingham City

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:27 am

Câu lạc bộ bóng đá Birmingham City là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp có trụ sở tại thành phố Birmingham nước Anh. Thành lập năm 1875 với tên gọi là Small Heath Alliance, họ đã đổi tên thành Small Heath vào năm 1888, sau đó là Birmingham năm 1905 và cuối cùng trở thành Birmingham City năm 1943. Vào cuối mùa giải 2008-09, họ đã được thăng hạng từ Giải bóng đá hạng nhất Anh lên Giải ngoại hạng Anh.
Sân nhà của Birmingham City là St Andrew's kể từ năm 1906. Họ có một sự cạnh tranh lâu dài và khốc liệt nhất đối với Aston Villa, người hàng xóm gần nhất của họ và là người mà họ đã thi đấu các trận Derby Birmingham. Biệt danh của câu lạc bộ là Blues (Xanh), do màu sắc từ bộ đồng phục của họ, và người hâm mộ của họ cũng được gọi là Bluenoses.

Danh hiệu

Các danh hiệu của Birmingham City bao gồm:[4][5]
Giải hạng ba / Giải hạng nhì / Giải hạng nhất
Vô địch: 1892–93, 1920–21, 1947–48, 1954–55
Về nhì: 1893–94, 1900–01, 1902–03, 1971–72, 1984–85, 2006–07, 2008–09
Giành vé Play-off (lên hạng): 2001–02
Third Division / Division Two (giải cấp 3)
Vô địch: 1994–95
Về nhì: 1991–92
Cúp FA
Về nhì: 1931, 1956
Cúp Liên đoàn bóng đá Anh
Vô địch: 1963
Về nhì: 2001
Inter-Cities Fairs Cup
Về nhì: 1960, 1961
Associate Members Cup / Football League Trophy
Vô địch: 1991, 1995
Birmingham Senior Cup
Vô địch: 1905
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Blackburn Rovers

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:28 am

Blackburn Rovers là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp Anh đặt trụ sở tại thành phố Blackburn ở vùng Lancashire nước Anh. Sân nhà của câu lạc bộ là sân vận động Ewood Park với sức chứa khoảng 31.000 khán giả. Biệt danh của câu lạc bộ là Rovers. Hiện nay, câu lạc bộ đang thi đấu tại Giải bóng đá ngoại hạng Anh (Premier League).

Thành tích

Vô địch Giải vô địch quốc gia: 3
1912, 1914, 1995
Cúp FA: 6
1884, 1885, 1886, 1890, 1891, 1928
Cúp Liên đoàn bóng đá Anh: 1
2002
Siêu cúp bóng đá Anh: 1
1912
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Sunderland

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:29 am

Câu lạc bộ bóng đá Sunderland là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp Anh đặt trụ sở tại thành phố Sunderland ở miền Đông Bắc nước Anh. Sân nhà của câu lạc bộ là sân vận động Ánh sáng với sức chứa khoảng 49.000 khán giả. Biệt danh của câu lạc bộ là The Black Cats (những con mèo đen). Các đối thủ truyền thống của Sunderland là hai câu lạc bộ Newcastle United và Middlesbrough. Hiện nay, câu lạc bộ đang thi đấu tại giải bóng đá ngoại hạng Anh (Football League Championship).

Lịch sử

...
Mùa bóng 2005-06, Sunderland trở thành đội bóng tệ hại nhất trong lịch sử giải bóng đá ngoại hạng Anh vì chỉ giành được 15 điểm sau 38 trận, xếp cuối bảng xếp hạng và phải xuống hạng nhất.
Đầu mùa bóng 2006-07, Sunderland thi đấu khá tệ và huấn luyện viên trưởng (đồng thời là Chủ tịch) Niall Quinn từ chức và trao quyền chỉ đạo cho cựu cầu thủ Manchester United Roy Keane (và là đồng đội của Quinn trong đội tuyển bóng đá quốc gia Ireland trước đây). Với sự dẫn dắt của Keane, chỉ một năm sau xuống hạng, câu lạc bộ đã đoạt chức vô địch giải hạng nhất và giành quyền trở lại giải ngoại hạng mùa bóng sau.

Lịch sử các câu lạc bộ  150px-Sunderland_AFC
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Stoke City F.C.

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:32 am

Câu lạc bộ bóng đá Stoke City là một câu lạc bộ bóng đá ở Stoke-on-Trent, Anh. Thành lập từ năm 1863, Stoke là câu lạc bộ lâu đời nhất ở Premier League, và là CLB lâu đời chuyên nghiệp lâu đời thứ hai trên thế giới, sau Notts County.
Sân nhà của Stoke là sân Britannia, một sân vận động với sức chứa 28.000 chỗ ngồi. Sân được mở cửa vào năm 1997; trước đó Stoke chơi ở sân Victoria, nơi được coi là sân nhà của họ từ năm 1878 (một quãng thời gian 119 năm chung sân với Wolverhampton Wanderers). Biệt danh của đội bóng là The Potters (nghĩa là thợ gốm, do ngành công nghiệp gốm ở Stoke-on-Trent) và màu áo truyền thống của họ là màu đỏ sọc trắng cùng quần và tất trắng.
Trước khi được thăng hạng năm 2008, Stoke chưa được chơi ở giải đấu cao nhất nước Anh từ mùa giải 1984-1985, mùa giải mà họ chỉ giành được 17 điểm, số điểm thấp thứ 2 trong vòng 20 năm trước đó. Danh hiệu đầu tiên của Stoke là Carling Cup vào năm 1972, khi họ đã thắng Chelsea 2-1. Câu lạc bộ đã 2 lần vô địch giải hạng nhất Anh, đầu tiên vào năm 1992 và gần đây nhất là năm 2000.
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Bolton Wanderers

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:32 am

Bolton Wanderers (biệt danh The Trotters) là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp của Anh, đặt tại Horwich, Bolton thuộc tỉnh Manchester, phía Tây Bắc nước Anh. Bolton hiện đang chơi tại giải bóng đá ngoại hạng Anh (Premier League).
Là một trong những thành viên sáng lập giải bóng đá nhà nghề, Bolton là đội bóng thành công của thập niên 1920, họ đã từng 3 lần vô địch cúp FA, và một lần giành cúp FA Charity Shield. Câu lạc bộ này từng có quãng thời gian tồi tệ thì phải chơi ở giải hạng tư trong mùa giải 1987, họ trở lại giải hạng nhất năm 1995 sau 15 năm vắng bóng. Mùa 2005-2006 CLB lần đầu tiên tham dự cúp Châu Âu, vào đến vòng 1/32 của cúp UEFA. Mùa 2007–08. Bolton kết thúc mùa bóng với vị trí thứ 7 chung cuộc.
Bolton Wanderers chuyển đến sân vận động mới Reebok năm 1997 thay thế cho sân cũ Burnden Park.

Thành tích

FA Cup winners (4) - 1923, 1926, 1929, 1958
FA Cup runners up - 1894, 1904, 1953
League Cup runners up - 1995, 2004
Football League War Cup North - 1945
Football League War Cup - 1945
FA Charity Shield - 1958
Second Tier Football League First Division Champions - 1997
Football League Second Division Champions - 1909, 1978
Third Tier -
Football League Third Division Champions - 1973
Sherpa Van Trophy Winners - 1989
Freight Rover Trophy runners up - 1986
Lancashire Cup winners - 1886, 1891, 1912, 1922, 1925, 1927, 1932, 1934, 1948, 1988, 1990,
Central League Champions (reserves) - 1955, 1995
Champions of the Reserve League North (reserves)- 2007
FA Premier League Asia Trophy - 2005
Peace Cup runners up - 2007
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Newcastle United

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:33 am

Newcastle United là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp Anh đặt trụ sở tại thành phố Newcastle ở miền Đông Bắc nước Anh. Sân nhà của câu lạc bộ là St James' Park với sức chứa 52.387 khán giả. Biệt danh của câu lạc bộ là The Magpies (những con chim ác là), còn cổ động viên được gọi là Toon Army. Các đối thủ truyền thống của Newcastle United là 2 câu lạc bộ Sunderland và Middlesbrough. Hiện nay, câu lạc bộ đã thi đấu tại Giải bóng đá ngoại hạng Anh (Premier League) trong 16 mùa bóng cho đến khi bị xuống hạng lần đầu tiên kể từ năm 1989 vào cuối mùa bóng 2008-2009.

Thành tích

Giải vô địch quốc gia: 4
1905, 1907, 1909, 1927
(hạng nhì: 1996, 1997)
Cúp FA: 6
1910, 1924, 1932, 1951, 1952, 1955
(chung kết: 1905, 1906, 1908, 1911, 1974, 1998, 1999)
Siêu cúp bóng đá Anh: 1
1909
Cúp UEFA: 1
1969

Lịch sử các câu lạc bộ  150px-Newcastle_United_FC
The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Wolverhampton Wanderers F.C.

Bài gửi by The_East_Wind Mon Sep 13, 2010 5:34 am

Wolvehampton Wanderers Football Club là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp đại diện cho thành phố Wolverhampton , trong vùng West Midlands của Anh, và hiện đang chơi ở Premier League . Thường được gọi bằng biệt danh của nó "Wolves", câu lạc bộ được thành lập năm 1877 và kể từ năm 1889 đã diễn ra tại Molineux . Trong lịch sử, Wolves đã có ảnh hưởng lớn, đáng chú ý nhất là được các thành viên sáng lập của Liên đoàn Bóng đá , cũng như có đóng một vai trò công cụ trong việc thành lập các Cúp châu Âu , sau này trở thành UEFA Champions League.
Có giành FA Cup hai lần trước khi sự bùng nổ của Thế chiến thứ nhất , Wolves củng cố danh tiếng của họ như là một bên đầu thuộc quyền quản lý huyền thoại của cựu cầu thủ Stan Cullis sau khi Thế chiến thứ hai , đang diễn ra để giành chiến thắng trong giải đấu ba lần và FA Cup hai lần giữa 1949 và 1960. Đó là tại thời điểm này mà các Cup châu Âu cạnh tranh được thành lập, sau khi báo chí Anh tuyên bố Wolves "Champions of the World" sau chiến thắng của họ chống lại các đầu châu Âu và thế giới bên là Nam Phi , Racing , Spartak Moscow , và Honvéd trong một số của bóng đá sống đầu tiên trên truyền hình trò chơi.
Wolves đã được nêu ra để phù hợp với những thành công của thời đại Cullis Stan, mặc dù họ đã làm cuộc thi đầu tiên UEFA Cup cuối cùng trong năm 1972 đối với Tottenham Hotspur , và giành League Cup vào năm 1974 dưới Bill McGarry và một lần nữa vào năm 1980 theo John Barnwell . Tuy nhiên, một sự suy giảm đặt trong và họ tìm thấy mình trong Sư đoàn thứ tư của năm 1986, trước khi một sự hồi sinh và-to-back trở lại chương trình khuyến mãi dưới quản lý Graham Turner và kỷ lục ghi bàn Steve Bull thấy họ kết thúc một thập kỷ trong Sư đoàn thứ hai, giành League Bóng đá Trophy trên đường đi. 19 năm sống lưu vong của họ từ các chuyến bay hàng đầu đã kết thúc khi người quản lý Dave Jones đã hướng dẫn các câu lạc bộ để xúc tiến cho Premier League cho một đơn độc mùa , mà khởi hành sau xuống hạng dẫn đến một giai đoạn ngắn dưới Glenn Hoddle . Tuy nhiên một phương pháp tiếp cận mới theo cựu Cộng hoà Ireland quản lý Mick McCarthy đã nhìn thấy một kế hoạch bốn năm mà hợp lệ xúc tiến chuyển giao cho Premier League trong năm 2009, hai năm sớm hơn dự kiến, lần này là bóng đá vô địch Champions League.

The_East_Wind
The_East_Wind
Rìu vàng chấm đỏ
Rìu vàng chấm đỏ

Tổng số bài gửi : 556
Ngân lượng : 669
Bài viết đc cảm ơn : 1
Join date : 03/09/2010
Age : 29
Đến từ : Hà nội

Về Đầu Trang Go down

Lịch sử các câu lạc bộ  Empty Re: Lịch sử các câu lạc bộ

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết